Chương trước
Chương sau
Vừa mở cửa đã bất ngờ bắt gặp bóng người ngoài cửa.
Đối phương cẩn thận nhìn cô ta, rõ ràng là đã đợi ngoài cửa rất lâu rồi!
Vương Thanh Hà sững người: “Gia, Gia Mỹ…’ Chử Gia Mỹ đầu tiên là nhìn cô ta từ trên xuống dưới, thu vào trong mắt sự hoảng sợ và lo lắng của cô ta, sau đó lại đưa mắt nhìn vào phòng.
Khi nhìn thấy người đàn ông nằm trên mặt đất, sắc mặt cô ta khẽ biến.
Vương Thanh Hà vội vàng nói: “Không giống những gì em thấy đâu, chị, chị không giết anh ta, là anh ta đột nhiên phát bệnh, chị không thể cứu được anh ta…
Chử Gia Mỹ mỉm cười: “Đương nhiên là em tin tưởng chị dâu, một người tốt bụng như chị, sẽ không làm ra chuyện kinh khủng như giết người.”
Nói xong, cô ta bước vào phòng.
Vương Thanh Hà đột ngột kéo cô ta lại: “Gia Mỹ!”
“Hả?” Chử Gia Mỹ nhướng mày nói: “Chị dâu, chị lo lắng cái gì?
Đừng lo lắng, tuy rằng em vừa nghe một chuyện mà anh trai không biết, nhưng em sẽ giúp chị giữ bí mật…”
“Em…”
Vương Thanh Hà sắc mặt cổ quái nhìn cô ta.
Những lời của Chử Gia Mỹ cho thấy rằng có lẽ cô ta đã nghe thấy tất cả cuộc đối thoại của mình với Tiêu Mạnh Lương.
Nhưng cô ta nói, sẽ giúp mình giữ bí mật?
Có thể tin được không?
“Tại sao?” Vương Thanh Hà ép mình bình tĩnh lại rồi hỏi.
Nụ cười trên mặt Chử Gia Mỹ vẫn không hề suy giảm, ung dung nói: “Em cũng có bí mật riêng không thể nói cho chị biết. Nhưng bây giờ, ngoài việc tin tưởng em, chị còn có lựa chọn nào tốt hơn không?”
Vương Thanh Hà mím môi, không phản bác được.
Quả thực, bây giờ cô ta không còn lựa chọn nào khác.
Không… nếu như Chử Gia Mỹ cũng giống như Tiêu Mạnh Lương, Vĩnh viễn ngậm miệng lại…
“Chị đang suy nghĩ gì vậy?” Chử Gia Mỹ cắt ngang dòng suy nghĩ của cô ta.
Ngay khi Vương Thanh Hà vừa nhìn lên, cô ta liền bắt gặp ánh mắt suy tư của Chử Gia Mỹ, như thể đã nhìn thấu ý đồ của cô ta.
Cô ta không khỏi cảm thấy chột dạ, cân nhắc tính khả thi của ý tưởng đó, cuối cùng đành từ bỏ.
“Không có chuyện gì, chị tin em một lần là được” Vương Thanh Hà lo lắng nhìn xung quanh, xác định chắc chắn rằng không có người ngoài, lại nghĩ trong nhà vẫn còn một cái xác, liền thúc giục nói: “Chúng ta mau rời khỏi đây đi”
Chử Gia Mỹ vẫn đứng yên không nhúc nhích, nhắc nhở: “Cứ như vậy rời đi, sau khi kiểm tra camera giám sát sẽ biết cái chết của người này có liên quan đến chị”
“Vậy chị phải làm gì đây?” Vương Thanh Hà hỏi, vừa nói xong thì điện thoại liền đổ chuông.
Cô ta giật mình chột dạ, vội vàng lấy điện thoại ra xem thì lại là Dư Nhiễm gọi đến.
Cô ta tìm mình làm gì?
Lúc này, Vương Thanh Hà cảm thấy không có tâm trạng để ý đến Dư Nhiễm, vì vậy theo bản năng cô ta muốn cúp máy đi.
Chử Gia Mỹ ở bên cạnh thấy cuộc gọi, cũng không biết nghĩ tới cái gì, nói một câu: “Nhận đi.”
Vương Thanh Hà kỳ quái liếc cô ta một cái, dưới ánh mắt kiên quyết của cô ta, cắn răng nhấc máy.
Chuyện lần trước ở sự kiện, vốn có thể tẩy trắng Dư Nhiễm khỏi những điều tiếng xấu, nhưng Chử Chấn Phong lại ra tay và bảo vệ Vương Thanh Hà.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.