Cô ta khẽ hừ một tiếng, đùa gì vậy? Tôi là cô cả của nhà họ Chử, là tổng giám đốc của Giải trí Tinh Du, còn anh? Cậu chủ ngay cả quyền thừa kế cũng không có như anh, lấy cái gì mà so sánh với tôi, anh có tư cách cưới tôi hả?”
Trần Thái Nam không tiếng động cười cười: “Chuyện tình cảm sao có thể dùng những này để tính toán? Bây giờ tôi càng ngày càng thích cô Chử, vừa rồi ở trước mặt anh Chử tôi đã bày tỏ rõ tâm ý của mình, cô, tôi cưới chắc rồi”
“Nằm, mơ!”
Nói xong, Chử Giai Mỹ quay đầu bỏ đi.
“Cô Chử, không phải cô cố ý đứng đây chờ tôi à? Chúng ta cùng đi đi” Phía sau truyền tiếng gọi nồng nhiệt của Trần Thái Nam, anh ta như muốn bám dính lên người cô ta.
Chử Giai Mỹ càng chạy càng nhanh, nhưng mà người phía sau chân dài hơn cô ta, như miếng kéo chó kéo hoài không đứt.
Cô ta buồn bực, thả chậm cước bộ, cảnh cáo nói: “Đợi lát nữa tốt nhất anh đừng có ăn nói lung tung, nếu như anh dám nói cái gì mà anh nhìn trúng tôi trước mặt ba mẹ tôi, không cưới tôi thì không được, thì anh chết chắc rồi”
Trần Thái Nam nhíu mày: “Quá ác, tôi thật sự càng ngày càng thích”
Chử Giai Mỹ câm nín, ánh mắt đột nhiên thoáng nhìn thấy Chử Chấn Phong đang đi ở phía trước.
Cô ta chợt nhớ đến một chuyện nào đó, trong lòng vừa động, xoay người nhìn người đàn ông bên cạnh.
“Chúng ta mới gặp nhau lần đầu, anh thật sự thích tôi?”
“Vừa gặp đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ho-yeu-cua-tong-tai/1164752/chuong-424.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.