Chương trước
Chương sau
Nhà họ Hàn, nhà họ Chử…

Những rắc rối phức tạp của các gia tộc lớn này liên quan gì đến cô chứ? Bây giờ cô chỉ là một người bình thường, chỉ muốn sống những ngày tháng yên bình, bình an vô sự mà sinh đứa nhỏ ra.

Tân Hoài An nắm chặt lòng bàn tay, đưa ra một quyết định.

Lúc cô chuẩn bị tiếp tục đi về phía trước, một ánh đèn xe đúng lúc rọi lên người cô, chói đến mức khiến cô trong một lúc không thể mở mắt.

Một chiếc xe bảo mẫu dừng ngay bên cạnh cô.

“Tân Hoài An!”

Cô vừa hồi phục tâm nhìn, quay đầu một cái thì thấy Vương Thanh Hà đang vắt chân ngồi bên trong cánh cửa của xe bảo mẫu vừa mở ra, hai tay cô ta khoanh trước người, thái iêu căng ngạo mạn như nữ vương nhìn cô, trong mắt như có lửa giận.

“Vương Thanh Hà?” Đã một thời gian Tân Hoài An không gặp cô ta, cô rất nhanh đã bình tĩnh lại, nhẹ nhàng thu lại ánh mắt, đi về phía trước.

“Đứng lại..” Vương Thanh Hà lạnh lùng hét lên một tiếng, ra hiệu cho trợ lý ở bên cạnh.

Ngọc Điềm lập tức xuống xe, chặn ngay trước mặt Tân Hoài An.

“Chị Thanh Hà có chuyện muốn nói với cô” Trợ lý của Vương Thanh cũng giống như cô ta, đều có bộ dạng kiêu ngạo không để ai vào mắt.

Tân Hoài An ung dung nói: “Ö? Cô ta chỉ là một ngôi sao mới debut, cũng đâu phải là hoàng hậu nương nương, phô trương như vậy làm gì?

Cô ta có chuyện muốn nói với tôi thì tôi nhất định phải nghe sao?”

Ngọc Điềm cười lạnh một cái: “Đương nhiên rồi! Chị Thanh Hà là vợ chưa cưới của anh Chử đấy! Chỉ cần một câu nói của chị ấy, anh Chử sẽ khiến cho cô không thể ở lại Hải Lam này nữa!”

“Vậy sao?” Tân Hoài An không ngờ Vương Thanh Hà lại phô trương như vậy, quả nhiên là có cái danh vợ chưa cưới rồi thì thật khác.

Nhưng cô lại không phải là người biết khuất phục.

“Tránh ra!” Cô lạnh lùng nhìn Ngọc Điềm.

Lúc này, Vương Thanh Hà cũng xuống xe, mang đôi giày cao gót đi đến bên cạnh Tân Hoài An.

Lúc thấy túi xách trong tay Tân Hoài An, sắc mặt cô ta liền lộ ra sự kinh ngạc.

Cô ta nhớ cái túi xách này!

Hôm diễn ra tiệc đính hôn, lúc anh Chử xuất hiện trước buổi lễ bằng máy bay trực thăng, cô ta đã nhìn thấy túi xách giống như vậy đặt bên cạnh chỗ ngồi.

Cho nên, người ở trong máy bay trực thăng hôm đó cũng là Tân Hoài An!

Lại nhớ đến cuộc gọi lần trước, Vương Thanh Hà gần như có thể chắc chắn rằng mấy hôm nay cậu Chử không gặp cô ta là vì anh ở bên Tân Hoài An!

Ánh mắt cô ta dần dần trở nên u ám, tia thâm độc nơi đáy mắt như muốn tràn ra ngoài.

Tân Hoài An biết trước nay Vương Thanh Hà luôn có thái độ thù địch với cô, nhưng chưa lúc nào mãnh liệt sâu sắc giống như bây giờ.

Kiểu nhắm vào mục tiêu không hề che giấu này làm người ta cảm thấy rất khó chịu.

“Vương Thanh Hà, cô muốn làm gì?” Tân Hoài An cảnh giác nhìn cô ta, theo bước chân Vương Thanh Hà đến gần, cô vô thức đặt tay lên bụng nhỏ.

Vương Thanh Hà trông thấy động tác của cô, trên mặt lộ ra nụ cười lạnh lão.

“Tân Hoài An, xem ra cô rất quan tâm đứa bé trong bụng mình, lỡ như nó xảy ra chuyện gì cô nhất định sẽ đau đớn lắm nhỉ?”

Tân Hoài An mím môi không đáp, ánh mắt bắt đầu trở nên ác liệt nhìn Vương Thanh Hà đầy cảnh cáo.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.