“Cô Tân, hôm nay tôi sắp xếp cho công nhân sửa chữa lại căn nhà, cô có muốn tự mình tới xem một chút hay không? Các đồ đạc vốn có trong nhà thì tôi đã bảo người đóng gói cẩn thận rồi đưa vào nhà kho rồi”
Nghe anh ta hỏi lịch sự khách khí như vậy thì Tân Hoài An hờ hững nói: “Không cần đâu anh Tân, nhà đã cho anh thuê rồi thì anh chỉ cần làm theo những điều kiện mà chúng ta đã bàn bạc từ trước thôi, anh xem rồi sắp xếp là được rồi”
Tân Dụ cười khẽ rồi ngỏ ý cảm ơn cô.
Sau khi họ nói chuyện vài câu thì cúp điện thoại.
Tân Hoài An như có cảm giác gì đó mà cất điện thoại di động đi.
Trước đây cô chưa tiếp xúc với Tân Dụ bao giờ, cô cảm thấy anh ta và đám người Chử Chấn Phong đều là con cái nhà có quyền có thế nên trên người cũng có chút kiêu ngạo.
Nhưng sau vài lần tiếp xúc thì Tân Hoài An lại thấy rằng anh ta là người khiêm tốn lịch sự, nói chuyện làm việc cũng rất khách khí, là người khiến người ta cảm thấy thoải mái.
Không biết anh ta và bà Tân ở Mã Đô kia có quan hệ gì?
Tân Hoài An không muốn tìm hiểu về người khác nên suy nghĩ này chỉ thoáng hiện lên trong đầu một cái rồi thôi.
Hôm nay cô xin nghỉ nửa ngày, thời gian còn sớm nên cô cũng không cần lại quay về công ty nữa.
Tân Hoài An vừa đi đến trạm tàu điện ngầm vừa gọi điện thoại cho.
Ôn Nhã Ly.
“Nhã Ly à, có phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ho-yeu-cua-tong-tai/1164714/chuong-386.html