Chương trước
Chương sau
Trong ánh mắt của Tân Hoài An có thêm một chút tìm tòi, cô hỏi: “Rốt cuộc anh muốn biết chuyện gì?”
“Nói cho tôi biết” Chử Chấn Phong không giải thích mà nhìn Tân Hoài An chằm chằm.
Tân Hoài An mím môi lại vẻ mặt của cô dần trở nên rất nghiêm túc.
Tại sao bây giờ Chử Chấn Phong lại muốn điều tra về việc này cơ chứ? Không lẽ… anh vẫn còn nghi ngờ đứa trẻ ở trong bụng cô hay sao?
Anh vốn không hề tin tưởng vào những lời cô nói trước kia hay sao.
Nhưng bây giờ Chử Chấn Phong đã là chồng sắp cưới của Vương Thanh Hà rồi. Tân Hoài An tuyệt đối sẽ không để cho anh biết đứa trẻ này là con của anh đâu.
Tân Hoài An đã quyết định, dựa theo những lời anh nói rất nghiêm túc suy nghĩ rồi nói: “Chắc là có”
‘Vẻ mặt của Chử Chấn Phong thay đổi hẳn trong đôi mắt anh ánh lên thứ cảm xúc mà người ngoài không thể nhận ra được.
Chử Chấn Phong vừa muốn nói tiếp thì Tân Hoài An lại bổ sung thêm một câu: “Tôi đã giúp anh cắt chỉ vết thương đ: Những điều Chử Chấn Phong muốn nói đều bị mắc nghẹn trong cổ họng, ánh mắt của anh cũng ảm đạm hẳn đi.
“Chỉ là cắt chỉ thôi sao?” Chử Chấn Phong ủ rũ hỏi.
Tân Hoài An gật đầu nói: “Đúng vậy, chỉ cắt chỉ mà thị Nói xong Tân Hoài An lại tiếp tục tiễn khách, cô nói không còn chuyện gì khác thì có thể đi được rồi đấy”
Chử Chấn Phong nắm chặt tay lại.
Nhưng rất nhanh anh đã buông tay ra, trong đôi mắt anh ánh lên sự khó tin.
Chử Chấn Phong nhìn gương mặt của Tân Hoài An một hồi lâu nhưng vẫn không nhìn ra một chút sơ hở nào cả.
Sau khi im lặng một lúc, Chử Chấn Phong xoay người đi ra ngoài, anh cũng không ngoảnh đầu lại mà nói: “Tôi biết cô không muốn có bất cứ quan hệ gì với tôi nhưng mà nếu như cô vẫn còn tiếp tục ở lại tập đoàn Hàn Thị thì sau này chúng ta còn rất nhiều dịp gặp gỡ”
Nói xong Chử Chấn Phong đẩy cửa ra, bóng dáng cao to của anh biến mất ngoài cánh cửa.
Tân Hoài An bĩu môi, cô thu hồi ánh mắt, cô cũng không quá để ý đến những lời Chử Chấn Phong nói.
Thứ hai, sau khi kết thúc hai ngày nghỉ cuối tuần, Tân Hoài An lại tiếp tục cuộc sống chấm công đi làm.
Buổi sáng khi Tân Hoài An vừa đi tới công ty thì cô đã nghe thấy tin tức Tang Đường bị sa thải rồi, bởi vì cô ấy có liên quan đến một vụ án cố tình làm người khác bị thương. Mà người bị hại kia lại chính là Kha Khuyết Thành, là một khách hàng lớn khoảng thời gian trước tập đoàn Hàn Thị mới hợp tác được.
Nghe người ta nói là Tang Đường đã cầm giày cao gót của mình đâm mù một con mắt của Kha Khuyết Thành, đối phương yêu cầu xử lý thật nặng Tang Đường.
Người ngoài ngành hiểu rất rõ Kha Khuyết Thành là loại người như thế nào. Chắc chắn là hắn ta đã làm chuyện gì đó cực kỳ quá đáng nên mới khiến cho một người từ trước đến nay vẫn luôn bình tĩnh nhẫn nhịn như Tang Đường không thể nào chịu đựng được nữa.
Có điều chuyện khiến người ta không thể nào hiểu được trong việc này chính là cách làm của Hàn Âu Dương.
Trước đó có tin đồn Tang Đường và Hàn Âu Dương có mối quan hệ mờ ám với nhau, rất có thể cô ấy sẽ trở thành bà chủ của công ty, cho.
đến khi Tang Đường được giao cho nhiệm vụ phụ trách dự án của Kha Khuyết Thành thì tin tức này đã tự nhiên sụp đổ.
Thế nhưng nói thế nào thì nói, Tang Đường vẫn là nhân tài đắc lực ở trong tay của Hàn Âu Dương, bây giờ cô ấy xảy ra chuyện như thế này anh ta cũng không hề đưa tay ra giúp đỡ cô ấy một chút nào cả, hơn nữa anh ta còn đuổi việc cô ấy nữa chứ, đúng là khiến cho người ta bất ngờ mà.
Bình thường Tân Hoài An vẫn luôn đắm chìm trong phòng thí nghiệm, cô cũng không thích quan tâm đến mấy chuyện drama trong công ty thế nhưng chuyện của Tang Đường vẫn khiến tâm trạng của cô trở nên nặng nề.
Điện thoại nội bộ vang lên, là bên văn phòng tổng giám đốc gọi điện thoại tới.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.