Nhìn thấy Tân Hoài An đột nhiên bước vào, lại còn nói ra những lời như thế, sắc mặt cục trưởng Lương bỗng biến đổi, ông vội vàng đưa mắt nhìn sang bức bình phong chạm khắc bằng gỗ cách đó không xa, rồi thấp giọng trách cứ: “Những chuyện như thế này, cô tìm tôi cũng vô dụng thôi, mau đi đi! Đây không phải chỗ mà cô nên ở lại.”
Trong tiềm thức của mình, ông xếp Tân Hoài An vào những loại người mà mình ghét nhất. Cô đương nhiên nhận ra được điều này, lập tức đáp lại: “Bạn của tôi bị oan, hơn nữa còn phải chịu sự đối xử bất công ở đồn cảnh sát, tôi có chứng cứ có thể chứng minh sự trong sạch của bạn mình”
Nói xong, cô lập tức rút điện thoại ra.
Trước khi đến đây, cô đã lấy những đoạn video quan trọng nhất lưu vào điện thoại.
Cô đứng trước mặt cục trưởng Lương, phát lại những đoạn video đó cho ông ấy xem, rồi đứng bên cạnh giải thích lại mọi chuyện. Cục trưởng Lương không còn cách nào khác, đành phải nghe cô nói, nhưng ánh mắt đã vô tình rơi vào một video trên điện thoại của cô. Với kinh nghiệm phá án bao nhiêu năm của mình, chỉ cần nhìn sơ qua là ông có thể biết hết được mọi chuyện.
Tân Hoài An luôn bên cạnh quan sát nét mặt của ông, nhìn thấy cục trưởng Lương đã nhận ra được chân tướng, cô mới lên tiếng: “Cục trưởng, thật ra tôi cũng biết vụ án nhỏ như thế này không nên đến tìm ông giải quyết, nhưng lần này hoàn toàn khác”
“Người bạn của tôi đã bị giam một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ho-yeu-cua-tong-tai/1164691/chuong-363.html