Chương trước
Chương sau
Đây là lần đầu tiên cô ấy tiếp xúc với việc quay phim của đoàn làm phim ở khoảng cách gần như vậy nên không khỏi tò mò nhìn chung quanh.
Một cô gái mặc quần bò và áo khoác màu đen đứng cách đó không xa vẫy tay với cô ấy.
Sau khi Ôn Nhã Ly đi tới thì Ngọc Điềm nói: “Cô là Ôn Nhã Ly đúng không? Mời cô đi theo tôi, chị Thanh Hà đã chờ cô rất lâu rồi”
Ôn Nhã Ly vừa nghe cô ta nói như vậy thì vội vàng đáp: “Được, tôi tới ngay đây.”
“Túi của cô nặng như vậy thì để tôi cầm giúp cho” Ngọc Điềm nhiệt tình cầm lấy cái túi xách to của cô ấy, bên trong đều là sách vở và các tập ca ta lô nên tất nhiên là khá nặng.
“Cảm ơn” Ôn Nhã Ly nói một tiếng, sau đó cô ấy được Ngọc Điềm dẫn đi nhanh vào trong.
Vương Thanh Hà nhìn thấy khuôn mặt ngây ngô hồn nhiên kia của Ôn Nhã Ly thì trong lòng ‘hừ một tiếng: ‘Quả nhiên là nó, đứa bạn tốt kia của Tân Hoài An: Nếu là bạn của Tân Hoài An thì đương nhiên là cô ta phải ‘đối xử tử tế với Ôn Nhã Ly rồi.
“Bên tôi đang quay phim nên không thể rời đi được, cứ đo ở ngay đây luôn đi” Vương Thanh Hà hơi bất đắc dĩ nói.
Ôn Nhã Ly nhìn quanh một vòng, đúng là trong trường quay đang cực kì bận bịu thật.
Cô ấy đặt đồ đạc trong tay xuống rồi lấy thước đo từ trong túi ra: “Không sao cả, cứ đo ở ngay đây cũng được.”
Vương Thanh Hà cũng rất phối hợp mở hai tay ra, tùy ý Ôn Nhã Ly điều khiển.
Lúc này, có người đi tới tò mò hỏi: “Mọi người đang làm cái gì vậy?”
Ôn Nhã Ly dừng động tác trên tay lại rồi cười nói: “Tôi đang thiết kế lễ phục mà cô Vương sẽ mặc trong lễ đính hôn.”
“Lễ đính hôn... chị Thanh Hà sắp đính hôn ư? Không phải là đính hôn với cậu Chử đấy chứ?”
Giọng của người này không nhỏ, người chung quanh cũng nghe được nên đều tò mò dựng tai lên nghe.
Vương Thanh Hà bỗng nhiên nở nụ cười, giả vờ nghỉ ngờ nói chao? Tôi tưởng mọi người đều biết chuyện này cả rồi, gần đây tôi bận quá nên lễ phục vẫn chưa kịp làm đây, may là có bậc thầy TM đồng ý giúp đỡ thiết kế cho tôi”
“Ôi, là bậc thầy TM thiết kế lễ phục cho cô cơ à!”
Xung quanh lập tức vang lên những tiếng ước ao, đồng thời họ cũng càng chắc chắn về quan hệ giữa Vương Thanh Hà và Chử Chấn Phong, dù sao thì cũng chỉ có cậu Chử mới có mặt mũi lớn như vậy, có thể mời được bậc thầy TM tự mình thiết kế mà thôi.
Vương Thanh Hà nói theo lời này: “Đúng vậy, đây chính là cô Ôn Nhã Ly, học trò của bậc thầy TM, cô ấy tới đây để đo kích cỡ cho tôi đấy”
Ôn Nhã Ly nghe Vương Thanh Hà nói như thế thì không khỏi sững sờ nhìn cô ta, cô ấy nói theo phản xạ: “Cô Vương, tôi có cầm theo một vài bản vẽ cho cô tham khảo, thuận tiện thảo luận một chút về phong cách của bộ lễ phục này”
“Tôi thảo luận với một học trò nhỏ như cô thì có tích sự gì? Cô có hiểu về thiết kế hay không hả?” Không nghĩ tới Vương Thanh Hà lại đột nhiên thay đổi sắc mặt.
“Cái gì? Đây chính là đạo cụ mà nhãn hiệu châu báu DZ tài trợ cho đoàn làm phim của chúng ta quay phim đấy, viên sapphire trên đó có giá trị lên tới cả chục tỷ, vừa rồi tôi vẫn còn nhìn thấy chị Thanh Hà đeo nó mà làm sao lại mất được?”
Trợ lý Ngọc Điềm rất phối hợp lớn tiếng nói, lời này lập tức khiến toàn bộ đoàn làm phim quan tâm, đạo diễn và trợ lý trường quay đều đi tới.
“Xảy ra chuyện gì? Làm mất lắc tay ư?” Đạo diễn hỏi, vẻ mặt nghiêm tÚC.
Dù sao thì món châu báu do nhãn hiệu DZ tài trợ có giá trị không nhỏ, quay chụp xong xuôi phải trả lại nên bình thường quay xong đều phải cẩn thận cất kĩ.
Các cảnh trong ngày hôm nay mới quay được một nửa mà sao lắc tay đã không thấy rồi?
Vương Thanh Hà lắc đầu rồi giơ tay lên, trên cổ tay của cô ta đúng là rỗng tuếch.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.