Chương trước
Chương sau
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chử Chẩn Phong nghĩ vậy, lại đổ đầy một bát canh khác.
Sau khi ăn xong, anh chìm vào suy nghĩ miên man.
Y thuật của Tần Hoài An là chính mắt anh nhìn thấy, hơn nữa, trong cuộc thi đấu y học tổ của cô còn giành giải nhất.
Cô quả thực là một thiên tài y học.
Hàn Âu Dương có phải cũng là nhìn trúng điểm này, mới chọn Tần Hoài An?
Nhà họ Chử từ trước đến nay đều cạnh tranh với nhà họ Hàn trong ngành y, hai bên càng không ngừng tranh giành nhân tài.
Có lẽ anh có thể dùng cách nghĩ mới, để quyết định xem có giữ Tần Hoài An ở lại hay không.
Tần Hoài An đến bệnh viện đưa canh gà, đút cho bà uống, cùng bà nói chuyện một lúc.
Khi quay trở về, đêm đã rất muộn nhưng đèn trong biệt thự vẫn sáng.
Nhìn thấy người đàn ông ngồi ở trên sô pha hồi lâu, Tần Hoài An sửng sốt, “ Cậu Chử, anh còn không đi nghỉ ngơi sao?"
Hôm nay, khi anh vừa trở về trạng thái vô cùng không tốt.
" Tôi có chuyện muốn nói với cô”
Chử Chấn Phong sắc mặt lạnh lùng, tư thế cao ngạo, khó thể áp chế.
Nếu một người bình thường nhìn thấy, trong lòng sớm đã đập thình thịch rồi.
Nhưng mà, Tần Hoài An đã sống cùng với Chủ Chấn Phong một khoảng thời gian, từng thấy có những lúc sắc mặt của anh còn lạnh hơn thế này.
Vì vậy, cô vẫn bình tĩnh đứng nhìn anh, " Anh nói đi.”
Chử Chấn Phong nhìn cô không chút sợ hãi, cau mày, sắc mặt càng lạnh.
Giọng nói cũng trầm xuống, “ Hàn Âu Dương dùng cái gì mua chuộc cô?”
Tần Hoài An chớp chớp mắt, thản nhiên nói, " Không có
" Còn dám ngụy biện, tôi đã thấy cô qua lại riêng với anh ta không chỉ một lần!” Chu Chấn Phong đứng dậy, thân hình cao thẳng tiến đến trước mắt Tần Hoài An, nhìn cô với vẻ trịch thượng, như muốn dùng ánh mắt sắc bén nhìn thấy cô..
“ Nói đi, anh ta lấy bảo cô làm gì?"
Tần Hoài An vẫn lắc đầu, " Cậu Chử, anh có phải là hiểu lầm gì rồi không?"
Chử Chấn Phong cười cười, nói thẳng: “ Cô giả làm y tá cắt chỉ cho tôi, cô thật sự cho rằng 
tôi không biết chuyện sao?"
Nghe vậy, Tần Hoài An cuối cùng không còn bình tĩnh được nữa.
Thì ra, anh biết rồi!
“Sao vậy, không diễn tiếp được nữa rồi? Tôi lại muốn xem xem cố định giải thích như thế
nào!"
Chử Chấn Phong nhìn vẻ hoảng sợ trong mắt Tần Hoài An, vạch trần bộ mặt thật của cô, anh đáng ra phải vui mừng, nhưng không biết tại sao, ngược lại trong lòng còn tức giận không áp chế xuống.
“Tôi là bởi vì...”
Tần Hoài An dừng lại ngay khi vừa mở miệng, không được, lẽ nào cứ phải nói với anh, cô chỉ muốn biết chắc anh có phải là người đàn ông đã cướp đi sự trong trắng của mình hai không, còn bị bản thân báo thù bằng châm cho một cái không?
Nhất định không thể nói ra loại chuyện này.
Chử Chấn Phong vẻ mặt lạnh hơn, nguy hiểm nheo mắt lại, "Thế nào, không nói được sao? Không có cách nào giải thích rõ ràng, đúng không? Dù sao vừa mới đóng giả y tá, đã lập tức đi gặp mặt Hàn Âu Dương. Tài liệu mà cô đưa cho anh ta là cái gì?"
Tần Hoài An khó hiểu, nhưng nhanh chóng nhớ ra mình quả thực đã gặp Hàn Âu Dương ở | cửa phòng vệ sinh.
Vì vậy, Chử Chấn Phong nhìn thấy rồi, hơn nữa con nảy sinh hiểu lần?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.