Một tháng sau...
Một tháng trôi qua, mọi thứ vẫn diễn ra bình thường như chưa có chuyện gì xảy ra. Khả Di vẫn sống hạnh phúc bên cạnh Ân Vương Hoàng và Bảo Bối, kể từ ngày đó cô cũng không gặp lại bà Thuý, đặc biệt hơn cả chính là Tú Di. Sau việc cô không nghe lời chị mình rời xa Ân Vương Hoàng thì ngoài việc Tú Di nói cho bà Thuý biết thì tất cả đều yên ắng, không có gì xảy ra. Khả Di cũng thấy kì lạ cô hiểu tính cách chị mình mà, chị ấy sẽ không dễ dàng để yên vậy đâu. Nhưng tại sao chị ấy chưa có động tĩnh gì? Chẳng lẽ chị ấy đang tâm tính điều gì đó? Hay chị ấy đã bỏ qua? Tất cả những suy nghĩ trên cứ bám lấy Khả Di hằng ngày. Ngoài mặt thì hạnh phúc trước Ân Vương Hoàng và Bảo Bối nhưng sâu trong thâm tâm cô, một lỗi lo sợ vẫn đang hiện diện từng ngày. Tú Di càng không động tĩnh Khả Di càng lo sợ vì người ta thường nói: trước khi một cơn bão ập đến thì trước đó trời yên biển lặng.
Nắm tay Bảo Bối đi trên đường, Khả Di cười vui cùng con trai. Sau mấy tháng nghỉ hè thì Bảo Bối cũng quay trở lại trường học. Hôm nay là ngày đầu Bảo Bối đi học trở lại, Khả Di đích thân đưa thằng bé đến trường. Đáng lẽ hôm nay Ân Vương Hoàng sẽ đi cùng cô nhưng sáng nay đột nhiên Minh Triết gọi đến báo có cuộc họp gấp cần anh có mặt, thế là chỉ có mình hai mẹ con cô đi mà thôi. Ngày tựu trường,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ho-yeu-cua-tong-giam-doc-an/1504649/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.