"Anh làm tôi hết hồn đấy"
Khả Di sau khi thấy Ân Vương Hoàng xuất hiện tại nhà hàng thì đầu óc rối bời nhất thời không thể suy nghĩ được gì đành từ chối khéo Phúc Nguyên để về sớm vì cô sợ nếu mà anh về đến nhà rồi mà cô còn chưa về thì sự việc còn trở nên nghiêm trọng hơn. Sau khi đưa Bảo Bối về nhà ngoại, Khả Di cũng về liền biệt thự. Bước vào nhà, một không gian u tối bao trùm lấy cô, ông quản gia tên Sơn cũng ra đón cô đồng thời báo cậu chủ tức Ân Vương Hoàng đã về nhà. Khả Di đi ngang qua phòng sách thấy tắt đèn, lại ghé sang phòng của anh cũng thế, chỉ nghĩ có khi anh lại ngủ sớm đành quay trở về phòng của mình. Vừa mở đèn đi vào thì bóng người to lớn vững chãi cùng lạnh lẽo ngồi trên bộ ghế sofa đối diện làm Khả Di giật cả mình.
"Về rồi sao?"
Ân Vương Hoàng lạnh như băng buông lơi câu hỏi. Áo vest đã được anh vắt lên thành ghế phía sau, anh lười biếng ngã lưng ra sau, hai tay khoanh trước ngực đồng thời chân phải vắt sang chân trái, phong thái đĩnh đạc cùng hàm chứa sát khí u tối có thể giết chết con người.
Khả Di đi đến trước mặt Ân Vương Hoàng, đôi mắt cô nhìn thẳng vào anh, đôi môi úp mở như đang muốn nói gì đó nhưng bị nghẹn lại nơi cổ họng. Phải cô muốn giải thích cho anh nghe về việc ở nhà hàng, những điều anh thấy không giống như anh nghĩ, nhưng cô nghĩ mãi cũng không biết nói sao cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ho-yeu-cua-tong-giam-doc-an/1504639/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.