Anh bước đến bên cô, nhẹ nhàng ôm thân ảnh nhỏ nhắn ấy vào lòng.
-Hạ Hạ, cậu ta rất cần được nghỉ ngơi.
Cô cố sức dãy dụa, nước mắt càng lúc càng nhiều như dòng xuân triều ngập tràn không dứt.
-Tại anh, cũng tại vì anh mà Vũ mới....tôi hận...hận anh suốt cuộc đời này!!!!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ho-cua-tong-tai/1847231/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.