Đến 1 khu nhà hoang lạnh lẽo như lời Khuynh Thất Lục nói. Anh chưa gì đã lao vội xuống xe, dù có nhiều khả năng Khuynh Thất Lục đã cho người đợi sẵn. Nhưng lúc này anh đâu có tâm trí để nghĩ nhiều như vậy? Thất Lục vì hận anh mà nhằm vào cô để chọc tức anh, nghĩa là sẽ dùng hết mọi cách để hành hạ cô.
Bỗng 1 nam nhân vận áo thun và quần tây đen chặn ngang anh lại:
-Ngài là Dương tổng?
Anh lãnh đạm
-Đúng
Nam nhân hơi cúi đầu
-Mời ngài theo tôi, Khuynh thiếu soái đang đợi ngài ở kia
Trong khu nhà hoang có 1 căn nhà hết sức đặc biệt. Nhìn bên ngoài chỉ là 1 căn nhà bỏ đi, nhưng lại có 1 lối đi dẫn xuống tầm hầm, nơi có cô đang run lên từng đợt
...
Bốp bốp bốp!
Khuynh Thất Lục đón anh, Vũ và Hạo bằng 1 tràng vỗ tay giòn giã. Sau khi nam nhân sai vặt lui ra, Thất Lục mới khẽ cười, nói:
-Xem ra, tôi không nhìn lầm người! Cô ấy, quả là đã chinh phục được trái tim của cậu rồi
Anh nắm cổ áo hắn quát
-Nói, Nhật Hạ ở đâu?
-Khoan khoan. Làm gì mà nóng vậy?
-Tôi không đùa!
Anh giơ nắm đấm, đấm vào mặt Thất Lục 1 cái, máu liền từ khóe miệng chảy ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ho-cua-tong-tai/1847220/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.