Vân Linh gặp lại Tiêu Dao Dao thì xiết bao cảm xúc. Chàng nhìn nàng nọ hiện thời thân thể yếu nhược thì không khỏi cảm khái. Nhưng Vân Linh cũng biết địa vị của chàng bây giờ đã khác, không thể tùy tiện thổ lộ hay tỏ thái độ quá thân mật với nàng nọ được. Vậy là, người gần gũi nhất với Tiêu Dao Dao lúc này lại chính là Gia cát nữ Tiêu Ngọc Lệ. Gia cát nữ Tiêu Ngọc Lệ biết Tiêu Dao Dao tề danh rất lớn trong võ lâm. Nàng lại là một trong tứ đại mỹ nhân xinh đẹp nhất trong giang hồ. Điều này khiến cho Tiêu Ngọc Lệ không khỏi hâm mộ và ghen ghét. Hơn nữa con người Tiêu Dao Dao vốn thuộc võ lâm bạch đạo, nên được yêu mến rất nhiều. Còn như Gia cát nữ tuy là nhan sắc không kém, nhưng do nàng ở trong Đào Hoa Cung, nên tiếng xấu đồn xa, chỉ có Tiêu Thanh Thanh cung chủ mới được giang hồ biết đến vì sắc đẹp và sự yêu mỵ và cũng được xếp trong tứ đại mỹ nhân trên giang hồ thôi. Tiêu Ngọc Lệ thấy Vân Linh biết về kỳ trận, nên muốn sán lại làm quen. Nhưng ở bên cạnh chàng luôn có hai gã La Phôi và Thạch Tiểu Tam. Bọn người đó thì Tiêu Ngọc Lệ sợ nhất. Do đó nàng muốn mà không dám lại gần chàng thanh niên xấu xí và kỳ bí kia. Mấy người đi một lúc thì đã thoát khỏi trận đồ. Vân Linh dù rằng rất muốn gần gũi Lãnh hồn tiên tử Tiêu Dao Dao nhưng không kiếm được cớ gì thích hợp. Bởi vậy chàng đành bước theo Tiểu ma tiên Lạc Băng Băng và mọi người trở về khách điếm. Còn Tiêu Dao Dao thì vì còn yếu, nên được Gia cát nữ Tiêu Ngọc Lệ đưa đi. Vân Linh cũng chỉ biết như vậy dù trong tâm chàng rất lo âu cho sức khỏe và sự an toàn của nàng nọ, vì rằng hiện giờ nàng đi với một kẻ lắm mưu, nhiều kế và ở phe hắc đạo như Tiêu Ngọc Lệ thì sẽ rất dễ nguy hiểm. … Bạn đang đọc truyện Vô hình thần công tại nguồn: http://truyentv.net/vo-hinh-than-cong/ Mấy người đưa Hàn Thiên Ma Nữ về khách điếm, thì Lạc Băng Băng đã sốt sắng đứng ra gác cửa cho Vân Linh ở trong phòng chữa trị cho tam tỷ của nàng. Mấy người khác không khỏi ngạc nhiên. Ai cũng thắc mắc việc chữa trị của Vân Linh làm gì kỳ bí đến nỗi không thể để người khác nhìn ngó được. Thế nhưng lúc này. Lạc Băng Băng mặt mày băng lạnh. Không thèm nói gì chỉ cương quyết đuổi hết mọi người ra khỏi phòng. Lúc này, thậm trí đến cả Ngũ ca của nàng là Lạc Kinh Hùng cũng bị nàng đuổi ra cho bằng được. Lạc Kinh Hùng bị Tiểu ma tiên xua đuổi thì tức bực về phòng. Nhưng còn Nhạn Nhạn tiểu thơ thì nhất định không chịu, cứ đứng ở ngoài cửa để chờ xem bệnh tình của Hàn Thiên Ma Nữ cuối cùng ra sao. Tiểu ma tiên Lạc Băng Băng làm xong phận sự, liền không nói gì nữa đứng chắn ở ngay cửa phòng, nghiêm cấm tất cả mọi ai tự tiện xâm nhập vào. Vân Linh vì bệnh của Hàn Thiên Ma Nữ mà không sao dứt ra được để truy theo tung tích của Lãnh hồn tiên nữ Tiêu Dao Dao. Chàng đối với vị cô nương kia vẫn cảm thấy có lỗi rất lớn. Không hiểu việc xảy ra giữa chàng và nàng nọ nơi túp lều tiều phu dạo no có khiến nàng ta tức hận chàng không. Đây chính là điều Vân Linh muốn tìm hiểu. Vân Linh ở một mình trong phòng cùng với Hàn Thiên Ma Nữ. Tâm trạng thực sự không được thoải mái. Chàng bây giờ đâm ra tức giận bệnh tật của Hàn Thiên Ma Nữ xảy ra không sớm không muộn mà lại đến ngay vào lúc này, làm chàng bó chân bó tay hết sức. Bởi tức giận thế, Vân Linh chẳng thèm kiêng cử gì nữa, tự tiện lột bỏ y phục trên thân Hàn Thiên Ma Nữ ra, rồi bắt đầu châm kim chữa độc cho nạn nhân. Hàn Thiên Ma Nữ bị độc xà làm cho mê man. Không biết được bản thân đang bị Vân Linh sờ mó đụng chạm. Tùy tiện chiếm giữ tiện nghi một cách không đáng có. Vân Linh thấy Hàn Thiên Ma Nữ bị độc xà làm cho toàn thân nóng sốt, tâm trí mê man, cơ thể hư nhược liền biết rằng Tông khí của Kinh thận bị tổn thương. Trong khi đó, Tông khí có tác dụng điều hòa nhiệt độ và chuyển vận tân dịch đến các cơ khớp, khi vận hành thường đi kèm với Doanh khí và Vệ khí. Như vậy, việc chữa trị nhất định phải tác động đến hệ thống kinh mạch theo đường vận hành của kinh này mới có thể thu được hiệu quả. Chàng ngẫm nghĩ một lúc, rồi bắt đầu châm kim vào cách huyệt Hoành cốt, Đại hách, Khí huyệt, Tứ mãn, Trung chú, Hoang Du, Thông cốc, U môn, … Trong khi đó, để giúp đỡ cho Hàn Thiên Ma Nữ có thể đẩy lui độc chất, ngoài việc châm cứu, Vân Linh còn kê liền 2 toa tiêu trừ độc chất rồi đưa ra ngoài cho Lạc Băng Băng để nàng sai người đi mua, sắc ngay để Hàn Thiên Ma Nữ uống. Mọi việc xong xuôi. Vân Linh mới có thời gian thảnh thơi nhìn ngắm toàn thân đầy đặn với làn da trắng mịn, phong nhũ nhô cao và hai chân dài thượt của nữ nhân mỹ lệ này. Trong lòng chàng không khỏi có nhiều ý nghĩ quái dị. Vân Linh tự nhủ: – Hàn Thiên Ma Nữ đã làm chàng mất đi cơ hội tìm gặp Tiêu Dao Dao thì bây giờ chàng cũng phải chiếm chút tiện nghi của nàng mới được. Không lẽ chàng học y thuật chỉ để suốt ngày phục vụ Hàn Thiên Ma Nữ hay sao ? Mà quả thật, Vân Linh nghĩ thế cũng không có gì quá đáng. Liên tiếp mấy tuần gần đây toàn là chàng ra tay diệu thủ chữa trị cho Hàn Thiên Ma Nữ chứ còn ai vào đây. Nhưng mà chỉ vì hôm nay có chuyện quan trọng mà chàng bị cản chân nên mới trở nên xấu tính như thế. Vân Linh nhìn Hàn Thiên Ma Nữ gần như lõa thể nằm bất động trên giường thì nhớ đến tâm thân mỹ diệu của Tiêu hồn ma nữ. Liên tiếp mấy tuần trăng rồi chàng xa cách người ngọc nên tâm tình cảm thấy nhớ nhung mỹ nhân tinh quái và xinh đẹp kia. Theo như Tiêu hồn ma nữ thì tội trạng của Hàn Thiên Ma Nữ nặng lắm. Chính vì cô ta mà Sử Nguyệt Nga đã bị chứng bệnh cuồng điên. Như vậy việc Vân Linh chưa hạ thủ Hàn Thiên Ma Nữ mà còn chữa bệnh cho nàng này có thể nói là quá tốt rồi. Vân Linh trong lòng vừa tức vừa hận Hàn Thiên Ma Nữ. Chàng đối với nữ nhân này không khỏi nhiều lúc muốn dày vò hủy hoại nàng ra cho bỏ ghét. Thế nhưng chàng lại không thể làm thế. Đối với y đức do sư phụ Hoạt Thiên Tà đã dạy chàng thì người bệnh đứng trước thầy thuốc ai cũng giống ai. Không phân biệt họ là sang hay hèn, là hiền hay là ác, là người thân hay là kẻ thù. Mỗi người bọn họ mang trong mình một căn bệnh khác nhau, và cần phải được chữa trị tận tình, không thể để tình cảm không tốt làm ảnh hưởng đến việc trị bệnh. Vân Linh nghĩ đến lời răn dạy của sư phụ mới từ từ thu hồi chuyển ý, tâm địa bất chánh lùi xa. Vân Linh quay sang mặc y phục vào cho Hàn Thiên Ma Nữ, rồi mới gọi Tiểu ma tiên Lạc Băng Băng vào. Lạc Băng Băng và Nhạn Nhạn đứng ở bên ngoài nghe Vân Linh gọi liền vội vã vào ngay. Hai người thấy, Hàn Thiên Ma Nữ nằm im trên giường thì lo lắng vội hỏi Vân Linh xem tình trạng Hàn Thiên Ma Nữ lành dữ ra sao. Vân Linh thấy hai người lo lắng quá lên cười nhẹ chấn an: – Tam tỷ không có việc gì đâu. Chỉ cần nghỉ ngơi gần 1 tháng là ổn. Lạc Băng Băng và Nhạn Nhạn nghe vậy đều không khỏi ngạc nhiên. Thế nhưng, Lạc Băng Băng lúc trước đã từng bị rắn cắn một bận, nên ấn tượng rắn cắn và bị độc rắn hành hạ nàng vẫn còn nhớ rất rõ. Do đó, đối với việc nghỉ ngơi chừng 1 tháng mà Vân Linh nói cũng không phải là quá đáng. Chỉ có cô nương Nhạn Nhạn là ngạc nhiên thắc mắc hỏi. Vân Linh biết nàng không hiểu liền trả lời: – Con độc xà cắn tam tỷ thuộc loại cực độc. Ở đây thuốc giải độc xà huynh lại hết rồi. Nếu không thì tình trạng của Tam tỷ cũng không đến mức nguy kịch và tốn nhiều thời gian chữa trị như thế. Lạc Băng Băng và Nhạn Nhạn đều cho là phải. Không còn ai thắc mắc nữa. Qua hôm sau. Bệnh tình của Hàn Thiên Ma Nữ có chút thuyên giảm. Nàng gọi mấy người Lạc Băng Băng, Nhạn Nhạn, Lạc Kinh Hùng, Vân Linh lại gần giường rồi nói: – Lần này xuất hành. Vận của tỷ quá đen đủi. Hết bị độc chứng giờ lại vướng độc xà. Tình hình này tỷ cảm thấy mọi việc không ổn. Hiện tại, mọi người có cao kiến gì không? Tiểu ma tiên Lạc Băng Băng nói: – Bọn người Hắc thanh phái đã bị quần hào hiểu lầm là đang chiếm giữ bảo vật. Do vậy, nhất thời mấy người họ đang tranh cướp lẫn nhau. Như vậy chúng ta cũng không phải lo âu việc có ai đi tìm bảo vật trong lúc này. Nhạn Nhạn nghe Tiểu ma tiên Lạc Băng Băng nói thế mới à lên một tiếng cười nói: – Ra là vậy. Thảo nào tỷ tỷ thấy mấy tên kia cứ bu lấy lão Thông Thiên Ma mà tấn công. Hóa ra tất cả là do quỷ kế của sư muội. Vân Linh thấy mấy người bên phe Hồng Ma Viện lo sợ có kẻ đi trước cướp lấy bảo vật trong Phúc tiểu trạch thì không khỏi tức cười. Chàng cúi đầu suy nghĩ một lúc mới nói: – E rằng mọi chuyện không đơn giản như Thất muội nghĩ. Mấy người giang hồ kia trong lúc nhất thời có thể bị Thất muội lừa gạt. Thế nhưng chưa chắc sau đó họ không phát hiện ra. Hơn nữa, lão Thông Thiên Ma và người Hắc Thanh Phái đối với chúng ta hận vô tỷ. Nếu bây giờ tam tỷ đang bị thương mà bọn chúng tìm đến đây chẳng phải là nguy lắm sao? Hàn Thiên Ma Nữ cũng gật đầu công nhận Vân Linh phân tích hợp lý. Mấy người đều lặng yên suy nghĩ. Lát sau, Hàn Thiên Ma Nữ thở dài nói: – Tình thế này tỷ quyết định mấy người chúng ta nên rút trở về Hồng Ma Viện trước. Nếu ở đây ngày nào thì nguy hiểm cho tỷ muội, huynh đệ ngày đó. Bây giờ nhân cơ hội lúc quần hào và bọn người Hắc Thanh Phái còn đang bối rối, hoang man và đang tranh cướp bảo vật lẫn nhau, nên là cơ hội để chúng ta ra đi an toàn. Mọi người không ai phản đối gì cả liền về phòng thu dọn vật dụng. Nhạn Nhạn đi sau cùng còn cố quay lại nói với Hàn Thiên Ma Nữ: – Tam tỷ nhớ giữ sức khỏe nhé. Tiểu muội đi đây. Hàn Thiên Ma Nữ đợi mọi người đi khỏi mới quay sang nhìn Vân Linh giọng ai oán: – Tỷ bị thương thế này có phải là làm đệ khó chịu không ? Vân Linh đột nhiên nghe Hàn Thiên Ma Nữ nói thế thì không khỏi ngạc nhiên, đáp: – Có gì đâu. Tỷ đừng suy nghĩ lung tung. Hàn Thiên Ma Nữ cười gượng nói nhỏ: – Đệ đừng tưởng có thể qua mắt tỷ. Hôm qua đệ ở trong phòng chữa trị cho tỷ sao lại có những cử chỉ vô lễ như thế. Vân Linh nghe Hàn Thiên Ma Nữ nói vậy thì kinh hãi trong lòng miệng nói lớn: – Tỷ đừng có nói vậy. Đệ đâu có tiết mạn tỷ bao giờ. Hàn Thiên Ma Nữ thở dài nói: – Đệ khỏi cần dối gạt tỷ làm gì. Ngày hôm qua, sau khi mọi người đưa tỷ về phòng thì tỷ đã tỉnh giấc. Nhưng vì cơ thể mệt mỏi và độc xà hành hạ nên tỷ không thể cử động. Rõ ràng, hôm đó, đệ đã cư xử lỗ mãng, lại còn lột bỏ y phục tỷ ra một cách tùy tiện. Như vậy chẳng phải là tiết mạn hay sao ? Vân Linh nghe Hàn Thiên Ma Nữ nói trúng phóc thì không còn gì để mà biện bạch, đành im lặng đứng ở bên giường. Hàn Thiên Ma Nữ nói giọng xúc động: – Chúng ta là tỷ đệ ruột thịt. Dù có tình cảm với nhau đi nữa cũng không thể đi đến mục đích cuối cùng. Vậy nên đệ cần phải tôn trọng tỷ chút. Tỷ nói có đúng không ? Vân Linh nghe Hàn Thiên Ma Nữ nói thế liền ngước mắt nhìn lên. Chàng thấy hai mắt Hàn Thiên Ma Nữ đã sắp đỏ hoe. Tự nhiên trong lòng chấn động. Chẳng hiểu trái tim co bóp thế nào, tại sao lại đập nhanh hơn hẳn. Chàng nhìn sâu vào mắt mỹ nhân trước mặt. Thấy nàng chìm trong nổi đau. Cảm giác này chàng mới nhận thấy đầu tiên. Hiện giờ bản thân đã minh bạch Hàn Thiên Ma Nữ đã có tình cảm với mình. Tiếc là thứ tình cảm đó chàng không thể tùy tiện đáp ứng. Chỉ biết lắc đầu, đi ra. Vân Linh đi rồi. Hàn Thiên Ma Nữ mới gục đầu xuống gối. Nước mắt trào ra trên mi. Nàng không hiểu sao bản thân đã luyện Ngọc địch thần khí đến mức 5 thành, mà vẫn không sao khống chế được tình cảm. Thứ cảm giác muốn mà không được, yêu mà không dám yêu, sao cứ đè nặng trong tim. Hỡi ơi ! Con người ta ai cũng có tình cảm, ai cũng biết yêu thương. Nhưng cuộc đời sao trớ trêu để nàng lại thầm yêu Lục đệ của mình. Qủa là thứ tình cảm tỷ đệ khó thể chấp nhận. Thật là quá trái ngang. Hàn Thiên Ma Nữ nhớ lại buổi chiều hôm qua. Trong lòng không khỏi đau khổ, tiếc nuối. Thật sự ngày hôm đó, nếu Vân Linh tận dụng cơ hội mê man của nàng, mà sấn sổ làm liều, thì có lẽ nàng cũng không chút kháng cự. Để mặt cho y thỏa mãn tấm thân xử nữ trong trắng của mình. Nhưng than ôi ! Điều hy vọng đó chẳng xảy ra. Mà thật sự nàng cũng không muốn xảy ra. Bởi nếu thế thì nàng ăn làm sao, nói làm sao với phụ thân và các huynh đệ tỷ muội khác đây. Ôi chao ! Con người Hàn Thiên Ma Nữ trong phút giây này cực kỳ ngớ ngẩng, bối rối. Trong đầu nàng hết suy nghĩ này đến suy nghĩ khác. Toàn là thứ chẳng có đầu đuôi. Cũng chẳng biết phải cư xử thế nào. Đúng là nàng đã bị chữ “tình” làm cho thác loạn đến mức không thể nhận ra đúng sai nữa. ...
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]