Hai nàng vừa đi khuất thì toàn trường đã vang lên những âm thanh kinh dị.
Hoá ra, Vân Linh đã ra tay bắt lấy Lãnh hồn tiên tử thoát khỏi đấu trường. Thân pháp chàng quá sức nhanh nhẹn khiến cho bọn người còn lại đều nhìn theo ngơ ngốc.
Vân Linh lúc này muốn đưa Lãnh hồn tiên tử đến ngay rặng Phong lĩnh, nhưng chàng nhìn thấy thương tích trên người Tiêu Dao Dao không nhẹ, nên đành phải dừng lại tìm cách chữa thương cho nàng trước đã.
Lãnh hồn tiên tử Tiêu Dao Dao vốn dĩ không phải người xấu. Chỉ vì nàng quá mê bí kíp võ công nên đã dụng tâm lừa Vân Linh ở khách điếm mà trốn đi. Bây giờ gặp lại ân nhân, lại được chàng cứu trợ lần hai, lòng nàng vừa bối rối, vừa hổ thẹn.
Vân Linh nói:
– Cô nương nên rịt thuốc trị thương để bảo toàn nguyên khí.
Lãnh hồn tiên tử cũng biết vậy. Nàng nhìn lại mình thấy một bên vai thấm đầy máu, y phục nhếch nhác thì đỏ mặt lên.
Vân Linh thấy nàng không nói gì mà cứ đứng cúi đầu như vậy thì vội giục:
– Chúng ta tìm chỗ nào trị thương thôi.
Lãnh hồn tiên tử nói lí nhí:
– Ở bên trái hình như có vài căn nhà bỏ không của thợ săn.
Vân Linh mừng rỡ kéo tay Lãnh hồn tiên tử đi luôn.
Lãnh hồn tiên tử thân thể suy kiệt. Nàng cố sức nương theo nội kình trợ giúp của Vân Linh mà đi.
Hai người đi một đoạn thì thấy một căn nhà nhỏ được làm rất tạm bợ ở bên trong khu rừng cây.
Lãnh hồn tiên tử đã quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-hinh-than-cong/1181507/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.