Vân Linh giơ tay châm cứu một cách thuần thục. Chàng hơi bối rối khi nhìn thân hình tuyệt mỹ khẽ run rẩy theo từng mũi châm của chàng. 
Khó khăn nhất là những chỗ bí ẩn trên người nữ nhân. Vân Linh không thể không nhìn thấy tất cả. 
Mọi việc xong xuôi. Chàng bồng Sử Nguyệt Nga cho trở vào nồi thuốc. 
Sau một tháng, kiên trì chữa trị. Bệnh tình của Sử Nguyệt Nga đã khỏi hẳn. Nhưng có một việc khiến cho hai người không biết nói thế nào. Đó là trong khi chữa thương Vân Linh đã mạo phạm đến ngọc thể của nữ nhân. 
Sử Nguyệt Nga sau mấy đêm liền suy nghĩ vấn đề này thì cảm thấy bế tắc. Nàng gọi Vân Linh vào thạch phòng rồi hỏi: 
– Ngươi định sau này, hành động thế nào? 
Vân Linh cúi gằm mặt không biết nói sao. 
Sử Nguyệt Nga thở dài: 
– Ta vốn biết câu “Ngộ biến, tùng quyền”. Nhưng phận nữ nhi không thể coi nhẹ tiết tháo. Nhà ngươi trong khi chữa thương đã mạo phạm đến thân thể của ta như vậy, từ nay về sau ta còn biết nhìn đến nam nhân nào nữa. 
Vân Linh vẫn cúi đầu lắng nghe, trong lòng bối rối, chàng cảm tưởng mình như một kẻ tội đồ trước mặt Sử Nguyệt Nga. 
Sử Nguyệt Nga lại tiếp: 
– Nếu trước đây ta bị như vầy, ta sẽ tự tuyệt cho xong. Nhưng hiện tại Sư phụ đã bị ác nhân giết chết, sư tỷ thì bị thiệt mạng. Tình thế không cho phép ta hủy mình. Vậy từ đây về sau ngươi phải giữ kín chuyện này cho ta. 
Vân Linh ngồi im bất động. Chàng nghe đến đây liền 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-hinh-than-cong/1181494/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.