Trong một thángnày, Vũ Băng tiến bộ rất lớn. Nội lực của nàng đã đạt đến năm năm, kèmtheo Minh Ngọc Thần Công, một võ giả mười năm nội lực cũng không chắc là đối thủ của nàng.
“Minh Ngọc Thần Công đệ nhất tầng, Minh Ngọc Thần Chưởng!”
Vũ Băng kêu to, bàn tay trong suốt nhìn thấu mạch máu đánh về phía trước phát ra tiếng kêu phần phật.
“Minh Ngọc Thần Công đệ nhất tầng, Di Hoa Tiếp Ngọc!”
Vũ Băng toàn thân xuất hiện một vùng vô hình khí hình cầu, bao quanhthân thể của nàng. Giang Minh tay cầm hòn đá, vận khí tương đương bảynăm nội lực ném tới. Chỉ thấy hòn đá va vào vùng khí vô hình, lập tứcphản trở lại bắn tới Giang Minh. Giang Minh không động, quanh thân hắncũng xuất hiện một vùng khí vô hình. Có điều khi hòn đá va vào vùng khíquanh Giang Minh liền lập tức biến thành bụi rồi rơi xuống đất.
Giang Minh nhìn Vũ Băng, thấy tiểu nha đầu đang mở to ánh mắt mong đợi hắn nhận xét, liền cười nói:
“Không tệ. Ngươi cũng nắm vững Minh Ngọc Thần Chưởng cùng Di Hoa TiếpNgọc. Kế tiếp chúng ta cần tiến hành một số huấn luyện nâng cao năng lực của ngươi. Chỉ là huấn luyện rất cực khổ, ngươi cần chuẩn bị tâm lý.”
Vũ Băng gật đầu nói:
“Ta không sợ khổ, ta muốn biến mạnh.”
Giang Minh gật đầu, sau đó lấy ra một đôi hộ uyển màu bạc. Thoạt nhìn đôi hộ uyển giống như bằng lụa bạc, mềm mại lại mượt mà.
“Đeo lên đi.” Giang Minh đưa tới trước mặt Vũ Băng rồi nói.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-hiep-tieu-dao-luc/2801693/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.