Phùng Ngọc Yến cười nói:
“Ta có cái túi bảo bối, có thể chứa được rất nhiều đồ.”
Tiếu Tiếu sáng mắt hỏi:
“Thật sự? Vậy sư phụ để túi đấy trong người?”
Nói xong ánh mắt lại tập kích ngực Phùng Ngọc Yến.
Không riêng gì Tiếu Tiếu, ánh mắt mọi người cũng không tự chủ nhìn vềngực nàng, khiến cho Phùng Ngọc Yến vốn không để ý người ta nhìn gìmình, bất giác cũng hết sức ngại ngùng, hung hăng liếc Tiếu Tiếu mộtcái.
“Này, các ngươi nhìn cái gì? Cả Vô Song ca nữa, đến giờ ta mới biết ngươi cũng là một đại sắc lang!” Tiếu Tiếu bực mình hô to.
Vô Song đám nam nhân đỏ mặt, lập tức ho khan rồi không nhìn Phùng NgọcYến nữa. Nhưng trong đầu Vô Song lại nghĩ: “Ngọc Yến tỷ, ít nhất phải Dcup…”. Nếu Phùng Ngọc Yến biết Vô Song nghĩ gì, không đập cho hắn mộttrận không được.
“Được rồi, bình dán nhãn đỏ là sinh cơ đan, mỗi bình có sáu viên. Dánnhãn xanh là giải độc đan, mỗi bình có mười viên. Dán nhãn vàng là tĩnhtâm đan, mỗi bình có mười viên. Mỗi người lấy mỗi loại một bình đi.”
Phùng Ngọc Yến vừa dứt lời, đám Vô Song, Tiếu Tiếu đã vội vàng lấy điphần của mình. Dù sao Phùng Ngọc Yến đưa ra cái gì cũng đều là thứ tốtcả, nhất là sinh cơ đan, có thể cứu vớt được một cái mạng. Hoàng Dungcùng Quách Tĩnh cũng rất nhanh lấy phần của mình. Hai người cùng HồngThất Công đều biết công dụng của sinh cơ đan, vừa đúng lúc Hoàng Dung đã sử dụng hết sinh cơ đan trên người Hồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-hiep-tieu-dao-luc/2801654/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.