Chương trước
Chương sau
Giang Minh đến thế giới Xạ Điêu này đã được bốn năm rồi.

Võ Hiệp Tiêu Dao hệ thống đưa ra hai cách để chủ nhân hệ thống tham gia vào một thế giới đó là xuyên việt hoặc là trọng sinh.

Xuyên việt ý tứ là bản thân chủ nhân hệ thống bao gồm cả linh hồn và thể xác đều tiến vào thế giới. Như ở Thiên Long thế giới, Giang Minh xuyênviệt trở lại thời mình năm tuổi.

Trọng sinh là bản thân chủ nhân hệ thống chỉ có linh hồn tiến vào thếgiới, dưới dạng bào thai mà ra đời. Chủ nhân hệ thống trọng sinh khôngcó cách nào lựa chọn giới tính của mình.

Giang Minh lần này gặp đúng trường hợp xấu nhất, hắn ra đời đã thiếu mất tiểu jj, chính là thành một tiểu nha đầu.

Gia tộc của Giang Minh ở thế giới này là Phùng gia, một gia tộc nhỏ gầnGiang Nam nhưng có một lượng tài phú kha khá. Cha hắn ở thế giới này làPhùng Danh, là một địa chủ và thương nhân. Giang Minh bản thân ở thếgiới này cũng có một cái tên mới rất nữ tính: Phùng Ngọc Yến.

Bốn năm trôi qua, Giang Minh cũng đã tạm thời chấp nhận thân thế này.Hắn cũng không nghĩ tự sát, vì theo Tiểu Linh nói, hắn bị giết không cótrừng phạt, nhưng tự sát thì trừng phạt rất nặng, tùy tình cảnh mà lêntới hơn ngàn năm công lực. Giang Minh tu luyện cũng không dễ dàng, đànhtặc lưỡi, thôi thì sống thử thân phận nữ xem nó có gì khác, cũng là mộtcơ hội hiếm có.

Giang Minh sang thế giới này đã có sẵn hai ngàn năm công lực. Đây làthành quả của hắn đạt được tại Thiên Long thế giới. Theo Tiểu Linh nói,cốt truyện sẽ bắt đầu, tức là thời điểm xảy ra tỷ võ chiêu thân của MụcNiệm Từ sau mười sáu năm. Vậy là hắn có thêm mười sáu năm để tu luyện.

Nhưng điều khiến Giang Minh đau đầu nhất là người hắn tỏa ra hương báchhợp tự nhiên, chính thức tuyên bố hắn không bao giờ có thể lén lút xuấtnhập bất cứ nơi nào nếu có người đề phòng. Giang Minh cười khổ, đã vàothân nữ nhi thì chớ, lại còn hương thơm ngào ngạt.

Phùng Danh đã có một nhi tử nối dõi tông đường. Hiện tại nhi tử đã làmquan trong triều, chức quan cũng không cao, nhưng nhờ đó công việc kinhdoanh của Phùng Danh khá thuận lợi. Vì nhi tử luôn xa nhà, tất cả tìnhthương của Phùng Danh đều dành cho tiểu nữ nhi mới bốn tuổi của mình.

Điều khiến Phùng Danh vui mừng là Phùng Ngọc Yến cực kỳ thông minh, bốntuổi đã học hết chữ của gia sư, cầm kỳ thi họa chỉ cần gia sư giáo mộtlần là có thể thành thạo.

Phùng Danh bản thân có một thân tỷ tỷ, nhưng đã lấy chồng nơi xa. Bảnthân hắn cũng không biết tỷ phu hắn là ai, tỷ tỷ hắn từ khi thông báolấy chồng cũng không trở lại thăm gia đình. Chỉ biết lúc vợ hắn có mangPhùng Ngọc Yến, tỷ tỷ hắn có gửi một phong thư về nói cũng đã mang thai. Bốn năm qua hắn cũng không có chút tin tức gì về tỷ tỷ, cũng không thểliên lạc được qua thư từ khiến hắn cũng sốt ruột nhưng không có biệnpháp.

Một hôm, Phùng Danh nghe thê tử mình nói, có khuê mật của nàng sắp đếnchơi. Bản thân Phùng Danh cũng biết khuê mật của thê tử, nhưng hắn đãnhận được một lời mời của bằng hữu đi một chuyến xa nhà nên Phùng Danhcũng không cùng thê tử ở nhà.

Như thường ngày, Giang Minh (Phùng Ngọc Yến) ngồi ở rừng trúc gảy đàn.Hắn thật thích cảm giác ngồi giữa rừng trúc đánh đàn, cảm thấy thậtthoải mái. Mỗi lần đánh đàn, Giang Minh đều có cảm giác không khí xungquanh di chuyển, múa may theo tiếng đàn, khiến hắn trở nên nghiện, ngàynào buổi sáng cũng lấy đàn ra đánh.

Giang Minh tâm chìm trong thiên nhiên sảng khoái. Hắn bỗng nhớ mình hiện tại có giọng nữ, có thể bắt chước hát một bài giọng nữ ở hiện đại đi.Ngẫm nghĩ một lúc, Giang Minh quyết định hát bài “Hoa rơi” của Đồng Lệ.

Giang Minh rất mừng, giọng hát của hắn tuy còn non nớt, nhưng nghe vẫn rất hay.

Chợt Giang Minh cảm thấy có người xông vào rừng trúc, theo cảm nhận thì không phải hạ nhân mà là một tiểu hài tử.

Giang Minh mặc kệ, tiếp tục gảy đàn và hát. Với công lực của hắn lúc này lên tới hai ngàn sáu trăm năm, cái gì đánh lén tại xạ điêu thế giới này hắn cũng không sợ.

Kết thúc, Giang Minh buông đàn, quay lại nhìn tiểu hài tử kia. Tiểu hàitử trông xinh xắn thông minh, chính là đang nhìn mình có vẻ kích động.Giang Minh mỉm cười nhìn tiểu hài tử một lúc, nhưng rất nhanh hắn ngạcnhiên, tiểu hài tử cư nhiên hỏi hắn:

“Ngươi, ngươi cũng là từ hiện đại tới?”

Mộ Dung Vô Song lúc này hồi hộp nhìn tiểu cô nương trước mặt mình. Tiểucô nương trên mặt thoáng hiện nét ngạc nhiên, sau đó lại nở nụ cười hỏi:

“Ngươi từ năm nào tới đây?”

Vô Song trong lòng kinh hỉ, hắn không ngờ ở thời đại này hắn lại có thểtìm được người giống như hắn, cũng là người từ hiện đại tới. Vô Song vội nói:

“Ta từ năm hai ngàn mười bốn đấy. Còn ngươi?”

Tiểu cô nương trên mặt vẫn nụ cười ấm áp trả lời:

“Ta trước ngươi một năm, hai ngàn mười ba đấy.”

“Ta trước ở thành phố X, còn ngươi?”

“Ta cũng ở thành phố X.”

“Thật trùng hợp, ngươi trước đây là thế nào đến nơi này?”

Tiểu cô nương thở dài nói:

“Ta bị côn đồ đâm chết a!”

Vô Song nghe tiểu cô nương nói vậy, âm thầm đồng tình, thành phố X củahắn xác thực quá không an toàn, phụ nữ đi đường bị côn đồ quấy rối làchuyện thường. Tiểu cô nương này thật xui xẻo, bị côn đồ quấy rối còn bị đâm chết, tám phần là nhà nghèo không chịu nổi bị cướp hết tiền nên ratay ngăn cản bọn cướp.

Vô Song buồn rầu nói:

“Ta thì bị ô tô gây tai nạn, tỉnh dậy thì đã đến thế giới này rồi…”

Nhưng lập tức hắn nhe răng cười nói:

“Không sao, dù sao chúng ta cũng là đồng hương cùng thời. Ta gọi là MộDung Song Song, kiếp trước là nữ nha, hai mươi hai tuổi, kiếp này tên là Mộ Dung Vô Song, chúng ta có thể làm hảo tỷ muội.”

Tiểu cô nương thoáng ngạc nhiên, không biết có liên quan gì đến Mộ DungPhục cái tên điên kia không? Nhưng nàng cũng không hỏi mà mỉm cười gậtđầu với Vô Song nói:

“Tốt, ta kiếp trước tên Giang Minh, hai mươi lăm tuổi, kiếp này gọi là Phùng Ngọc Yến.”

“Vậy ta kêu ngươi là Ngọc Yến tỷ, được không?”

Vô Song hớn hở hỏi. Tiểu cô nương gật đầu cười đáp:

“Cũng được, vậy ta gọi ngươi Vô Song đi.”

Vô Song liến thoắng kể lại chuyện kiếp trước của hắn. Kiếp trước hắn làMộ Dung Song Song, tính cách cũng khá thoáng đạt, lại dễ gần, hơi nóinhiều. Sang đến kiếp này do không có người chia sẻ, lại ngại nói chuyệnsợ lộ ra cái gì đó sẽ không tốt nên trong nhà Mộ Dung, Vô Song căn bảnlà không nói chuyện mấy. Nay gặp Phùng Ngọc Yến đồng hương, bất tri bấtgiác cảm giác vô cùng thân thiết, tựa như cùng khuê mật kiếp trước,không giấu gì kể ra hết.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.