Giang Minh trông thấy Vô Nhai Tử cao hứng như vậy, cũng giả bộ ngạc nhiên hỏi:
“Tiền bối, ngươi nói ta là sư đệ là có ý gì?”
Vô Nhai Tử trên mặt tràn đầy nụ cười, giải thích:
“Tiêu Dao Tử là sư phụ của ta, ngươi cũng là đệ tử của lão nhân gia ngài, dĩ nhiên ngươi là sư đệ của ta!”
Nhưng nghĩ tới sư phụ mình đã qua đời, Vô Nhai Tử trong mắt lại một mảnh ảm đạm. Nhớ ngày xưa bốn sư huynh muội dưới sự dạy dỗ của sư phụ, bên nhau vui vẻ ngày tháng tiêu dao. Sư phụ về sau rời đi du ngoạn giang hồ, tung tích không biết. Bốn sư huynh muội giờ mỗi người một nơi, thù hằn tranh đấu.
Tô Tinh Hà bên ngoài nghe thấy cũng cả kinh, hóa ra Giang Minh là sư thúc của mình.
Giang Minh không nói, để Vô Nhai Tử chìm đắm trong quá khứ. Một lúc sau, Vô Nhai Tử hai mắt phục hồi thanh minh, hắn lại nhìn Giang Minh một lúc rồi nói:
“Sư đệ, ta trúng độc thủ của Đinh Xuân Thu, may nhờ có ngươi giết hắn, bằng không không biết bao lâu ta mới thanh lý môn hộ được.”
“Sư huynh khách khí, đây cũng là giao dịch giữa ta và Tiết thần y mà thôi.”
Vô Nhai Tử càng lúc càng cảm thấy hài lòng về vị sư đệ này. Trầm mặc một lúc, Vô Nhai Tử cất tiếng:
“Sư đệ, ngươi không có học Bắc Minh Thần Công?”
Giang Minh lắc đầu nói:
“Ta tâm tính không phù hợp với Bắc Minh, cũng không muốn học, thành ra sư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-hiep-tieu-dao-luc/2801518/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.