"Vương sư huynh! Kiếm thuật của ngài là có trình độ, nhưng khuyết điểm trí mạng của ngài là suy nghĩ quá cứng nhắc, Nhu Vân Kiếm Pháp chính xác là liên miên không dứt, giống như mưa xuân liên tiếp, nhưng không nói những điều này, kiếm pháp là phải từng điểm từng điểm đánh tới, nếu có khí thế hào hùng thì có thể hủy đi chiêu đối phương, ta nghĩ vận dụng đối địch sẽ có hiệu quả bất ngờ."
Nhìn cảnh tưởng thấy có chút lúng túng, Giang Trần đành nói một câu như vậy.
Vương Xuyên lập tức từ trong khiếp sợ hồi phục lại tinh thần, nhìn Giang Trần rồi hít một hơi thật sâu.
"Không dám nhận là sư huynh, giang hồ thiên hạ, thực lực vi tôn, Giang sư huynh mạnh hơn so với ta, ta cam tâm tình nguyện gọi một tiếng sư huynh."
Nghe Giang Trần nói, Vương Xuyên cũng hiểu được,rồi cũng ngộ ra rất nhiều, cẩn thận suy nghĩ một chút Giang Trần nói không phải là không có lý, vì vậy mới cung kinh nói như vậy.
"Khiêm tốn." Giang Trần khẽ mỉm cười trả lời lại một câu, lại không nói gì.
Đúng là giang hồ thiên hạ, thực lực vi tôn, thực lực mạnh được người ta tôn kính, thực lực yếu thì bị người ta xem thường!
Vì sao đệ tử phái Võ Đang đi đến nơi nào cũng được người ta tôn xưng một tiếng thiếu hiệp? Không phải là vì thực lực phái Võ Đang cường đại hay sao?
Nếu phái Võ Đang thực lực không mạnh, trong giang hồ ai muốn để ý tới đệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-hiep-the-gioi-dich-ngoan-gia/1927829/quyen-1-chuong-6.html