Nhìn sang người này, bất kể là chất vải quần áo hay là hành vi cử chỉ ăn nói, cảm giác được chính là một gã đệ tử nhà giầu.
Nhưng nơi này là Võ Đang!
Hàng năm bao nhiêu phú hào trong trần tục muốn quyên tặng tiền tài cho phái Võ Đang? Cho dù là người nhiều tiền nhất như Thẩm Vạn Kim, hàng năm đều giao nộp cho tông môn thiên văn số lượng kim ngân tài bảo, ngay cả vương triều đều phải úy kỵ võ lâm tông môn, chẳng lẽ còn quan tâm đến ngươi là con của một phú hào?
Tuy tư tưởng Giang Trần không tương đồng, nhưng hắn biết rõ, thân phận mọi người đều giống nhau, đều là đệ tử ký danh, mặc kệ trần tục có thân phận gì, nói tóm lại đều là ký danh đệ tử mà thôi. Như vậy tính theo cách công bằng, ngươi có tư cách gì để cho người khác làm việc cho mình?
Nghĩ đến đây, Giang Trần liền cười nhạt một tiếng.
Còn hai người kia vẻ mặt cũng thay đổi, hiển nhân bọn hắn cũng không phải là người hiền lành gì, đều có cùng cách nghĩ với Giang Trần.
Ngươi nói mọi người cùng nhau làm về sinh, không ai có câu nào oán hận, đằng nầy ngươi lại kêu mọi người giúp ngươi làm vệ sinh? Đây không phải là quá ngang ngược càn dỡ hay sao?
Sau khi chứng kiến sắc mặt của mọi người, người kia không khỏi cười nhạt.
"Các ngươi đừng tưởng ta là một để tử ký danh bình thường, nói thật cho các ngươi biết, ta là Nam thục đệ tử Trần gia, biểu ca
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-hiep-the-gioi-dich-ngoan-gia/1927820/quyen-1-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.