Tuy Sư Tử Hống trong thời gian ngắn không thể làm gì được Ngô Chính, nhưng Ngô Chính cũng tương tự không có cách nào để đến gần tấn công Tạ Tốn được, bằng không liền sẽ bị sóng hạ âm trấn áp rơi vào trạng thái chóng mặt choáng váng.
Phải nói Kim Mao Sư Vương Tạ Tốn quả thật danh bất hư truyền, Ngô Chính đã tạo được và nắm bắt thời cơ tốt nhất để đả bại Tạ Tốn, nhưng là chỉ trong chớp mắt ngắn ngủi đó Tạ Tốn liền đã có biện pháp đối ứng, chuyển từ thế bị động thành chủ động.
Bất đắc dĩ Ngô Chính tự tổn nội lực toàn lực kích phát Cửu Dương Chân Kinh gia cố tự thân lao về phía Tạ Tốn, trên tay chỉ thủ hóa kiếm, mẫu chỉ súc thế một đạo kiếm khí đánh tới.
Lục Mạch Thần Kiếm, Thiếu Dương Kiếm!
Kiếm khí ẩn chưa uy lực mạnh mẽ bậc nhất trong Lục Mạch Thần Kiếm loáng loáng vạch ngang không gian nhắm đến về phía Tạ Tốn.
Nghe được chấn động trong không khí, Tạ Tốn lập tức ngừng lại tiếng hống, một chân đạp mạnh xuống mặt đất khiến Đồ Long đao bắn lên trên tay, cầm lấy bảo đao xoay người một vòng mượn lực quán tính đánh trả lại Thiếu Dương Kiếm.
Uỳnh!
Kiếm khí tức khắc bị Đồ Long đao cường bạo chấn tan, tạo thành một đạo âm thanh chói tai vang vọng.
Đồng thời điểm, Ngô Chính bất giác từ lúc nào đã xuất hiện sau lưng Tạ Tốn, trên tay chưởng lực súc thế đánh ra.
Vi Đà Chưởng!
Thất Thương Quyền!
Hành động của Ngô Chính không thể che giấu được thính giác nhạy bén của Tạ Tốn cho nên không thể tạo được bất ngờ, chỉ thấy Tạ Tốn buông ra một tay cầm đao ngay lập tức đánh ngược về phía sau lưng.
Ầm!
Chưởng đối quyền, Ngô Chính không ngờ lại thua Tạ Tốn một bậc, bất đắc dĩ chịu đựng xung lực bắn lui về sau thật xa, bởi vì lực lượng quá mạnh khiến hắn không ngăn lại được quán tính, chỉ có thể nương theo xoay tròn mấy vòng mới có thể tiếp đất.
Tuy nhiên vẫn không thể hóa giải lực đạo của Thất Thương Quyền lại phải lui về sau thêm mấy bước, đồng thời khóe môi ẩn hiện một đạo huyết lưu nhưng nhanh chóng đã bị Ngô Chính dùng tay lau đi.
“ Thất Thương Quyền quả nhiên lợi hại... ”
Ngô Chính trong lòng kinh hãi không thôi, nếu không phải hắn có Cửu Dương Chân Kinh nội công thâm hậu gấp mấy lần người bình thường, bằng không vừa rồi dám trực tiếp đối bính với Thất Thương Quyền của Tạ Tốn không nghi lục phủ ngũ tạng đều muốn đánh nát rồi.
Thất Thương Quyền môn này cực kỳ bá đạo hung độc, bao ham bảy loại kình lực khác nhau không loại nào giống loại nào, nhưng chung quy mỗi một quyền đánh ra đều là muốn đưa nội kình của mình vào cơ thể đối thủ mà đả thương tàn phá từ bên trong.
Tuy là môn quyền pháp này có tính hại người hại mình, nhưng chỉ cần nội công người sử dụng đủ cao cường liền có thể bỏ qua phần “ hại mình ” kia.
Nếu là lần này có thể chiến thắng được Tạ Tốn, trở về Ngô Chính kiên quyết nhất định phải học cho bằng được môn công phu này, lãnh giáo qua Thất Thương Quyền lần này để Ngô Chính lại phát hiện được bộ võ học của mình thiên về thương phong bố cục chiến đấu nhưng lại thiếu một môn cận chiến bá đạo công phu.
Phải nói đây là chỗ khiếm khuyết lớn nhất của Ngô Chính lúc bấy giờ, nhất là khi phải đối mặt với Tạ Tốn, khuyết điểm này càng là khuếch đại đến cực hạn.
Mặc dù Ngô Chính ở thế giới “ Tiếu Ngạo Giang Hồ ” khi giao đấu với Xung Hư đạo trưởng sớm đã nhận ra được điều này, nhưng là sau khoảng thời gian đó bởi vì quá thiếu thốn điểm sát lục cho nên lại quên bẽn mất.
Nào ngờ bây giờ hệ thống thức tỉnh liền ngay lập tức nhân cơ hội Ngô Chính tìm gặp được Tạ Tốn mà cưỡng chế hắn thi hành nhiệm vụ, đồng thời mục đích của hệ thống hẳn là để nhắc nhở hắn nhanh chóng bù đắp lại khuyết điểm của mình.
Đây không phải là lần đầu tiên hệ thống hố Ngô Chính theo cách này, mà trong quá khứ đã là nhiều lần lập lại đến mức khiến Ngô Chính chán ngáy đến phát hoảng.
Tuy nhiên nếu Ngô Chính vô biện pháp đối phó Tạ Tốn thì vẫn có thể tiếp tục sử dụng tính năng vay mượn điểm sát lục để tức khắc tăng cường thực lực của mình, nhưng đó cũng có thể là một cái hố khác bên trong cái hố mà hệ thống đã đào sẵn, chỉ trực chờ Ngô Chính sa chân ngã vào mà thôi.
“ Thủ đoạn dơ bẩn, dám ám toán ta!? Mau nói cho ta biết, ngươi mục đích đến đây là để làm gì? ”
Tạ Tốn thân thể vốn dĩ đã cường tráng cao lớn, lúc này khí thế dữ tợn bộc phát ra bên ngoài cường bạo áp bách khiến người khác trông vào tưởng chừng hắn tựa như lại thêm cao lớn hơn bình thường gấp mấy lần.
“ Mục đích của ta!? Cho ngươi biết cũng không sao ”
Ngô Chính vẫn tỏ ra thản nhiên đối đáp, đồng thời cũng âm thầm vận Cửu Dương Chân Kinh, Liệu Thương Thiên hai môn công pháp bổ trợ lẫn nhau cấp tốc khôi phục thương thế.
“ Minh giáo lúc này nội bộ lục đục dẫn đến lực lượng phân tán bị đám người danh môn chính phái kia từ lâu đã dòm ngó chờ đợi thời cơ, nếu ngươi không trở về nhanh chóng ổn định lại cục diện, khó tránh khỏi Minh giáo sớm muộn cũng bị người ta xem như miếng bánh mà tranh nhau xâu xé ”
“ Hừ, Minh giáo cường đại há có thể bị đám ruồi bâu kia uy hiếp, ngươi lại muốn câu kéo thời gian!? ”
Tạ Tốn không tin vào lời nói của Ngô Chính, càng trở nên tức giận hai tay nhấc đao giơ lên, chân mượn mặt đất súc thế muốn chủ động đánh tới.
“ Ngươi không quan tâm đến Minh giáo, lẽ nào cũng không muốn quan tâm đến Vô Kỵ, nghĩa tử của ngươi sao? ”
Mặc kệ Tạ Tốn muốn phát động tấn công, Ngô Chính vẫn giữ nguyên tư thế bất động không tạo ra động tĩnh để gây chú ý đến thính giác nhạy bén của Tạ Tốn, đồng thời giọng điệu chậm rãi từ tốn không có vẻ gì là nóng vội gấp gáp muốn nghênh chiến.
“ Vô Kỵ!? Con trai của ta như thế nào? Hắn là bị ai làm hại? ”
Mỗi khi nhắc đến Trương Vô Kỵ nghĩa tử của mình, Tạ Tốn lại trở nên hoang mang lo sợ không còn giữ được tỉnh táo, giống như là đang đương đầu với một cơn ác mộng kinh hoàng nào đó.
Ngô Chính đương nhiên là biết Tạ Tốn chính là đang nhớ lại chuyện cũ năm xưa, khi mà cả vợ và con trai của hắn đều bị sư phụ của hắn Thanh Khôn hãm hại mà chết.
Sau này Tạ Tốn kết nghĩa với Trương Thúy Sơn và nhận hài tử của hắn làm nghĩa tử của mình, đặt cho cái tên là Vô Kỵ, cũng là tên thật của con trai Tạ Tốn năm xưa hạ sinh không được bao lâu liền đã bị Thành Khôn giết chết.
Cho nên Ngô Chính mỗi lần nhắc đến cái tên Vô Kỵ cũng chính là nhắc đến nỗi đau dày vò cáu xé trong lòng Tạ Tốn suốt bao nhiêu năm qua.
“ Con trai của ngươi vì mất đi phụ mẫu cho nên rất khổ sở thương tâm, bao nhiêu năm qua mỗi ngày đều ăn không ngon ngủ không yên, hơn nữa phụ mẫu của hắn chết đi lại chính là vì ngươi Tạ Tốn, chính là vì nghĩa phụ của hắn ”
Ngô Chính được nước lấn tới, từng bước từng bước tiếp cận Tạ Tốn, không nhanh không chậm vừa đi vừa nói.
-------*-*-------
Võ Hiệp Huyền Huyễn Chi Sát Lục Hệ Thống: Mỗi ngày vào lúc 19h sẽ upload chương mới, từ 4 -> 9 chương tùy thời! Mọi người có hảo tâm nhớ vote 9 -> 10 sao để ủng hộ mình nhé, như mọi khi mình sẽ cố gắng ra chương đều đặn.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]