Chương trước
Chương sau
Ngô Chính bỗng nhiên ngắt lời Thường Ngộ Xuân nói:

“ Nàng đã không còn người thân thích, chi bằng cứ giao cho thê tử của ta chăm sóc trong khoảng thời gian này như thế nào? ”

Bi kịch đã theo quán tính muốn diễn ra, Ngô Chính đương nhiên phải làm phần việc của mình là muốn ngăn cản.

Chu Chỉ Nhược nếu là theo Trương Tam Phong thì thế quái nào cũng gia nhập làm đệ tử của phía Nga Mi, đồng thời cũng là bị Tuyệt Duyệt sư thái đầu độc tư tưởng từ một cái khả ái đoan trang nữ tử biến thành một cái yêu nữ độc địa rắn rết, cuối cùng lại phải nhận bi thương kết cục.

Ngô Chính tuy không phải là thánh nhân nhưng mà đứng nhìn cũng cực kỳ chướng mắt a.

Thường Ngộ Xuân nghe vậy liền an tâm giao phó, nói lời cảm kích:

“ Ngô thiếu hiệp nếu đã có hảo tâm, tại hạ tất nhiên là không có ý kiến, đứa bé này là vì ta mà tan nhà nát cửa côi cút một mình, nay được Ngô thiếu hiệp che chở ta trong lòng vô cùng cảm kích ”

Thường Ngô Xuân lời nói rất thành thật, cái chết của lão ngư phu khiến hắn trong tâm vô cùng áy náy đau xót, nay có thể tìm được một chỗ nương tựa cho con gái của lão ngư phu cũng khiến hắn vơi bớt đi phần nào thương tâm.

Hơn nữa Ngô Chính tuy tuổi tác còn rất trẻ nhưng võ công thâm bất khả trắc đến cả Trương Tam Phong cũng phải công nhận gọi hắn một tiếng “ thiếu hiệp ”.

Lại nói từ biểu hiện trước đó của Ngô Chính tựa hồ Chu Chỉ Nhược bé gái này khiến hắn nhớ đến chuyện cũ nào đó rất thương tâm, như vậy nếu giao phó Chu Chỉ Nhược cho Ngô Chính nhất định sẽ được chăm sóc rất tốt.

Điều này cũng để Thường Ngộ Xuân trong lòng rất an ủi yên tâm.

Một bên Trương Tam Phong cũng có ý định mang bé gái này về an bài yên ổn giao cho Nga Mi phái chăm sóc nuôi nấng, nhưng là Ngô Chính đã mở lời nhận lấy phần này trách nhiệm cũng để Trường Tam Phong gật gù hài lòng.

Chu Chỉ Nhược thì càng là vui vẻ, nàng cảm thấy Ngô Chính rất tốt hơn nữa lúc đầu đôi ba câu trò chuyện cũng để nàng cảm thấy rất thân thiết giống như là đang trò chuyện người thân của mình vậy.

Mặc dù Ngô Chính mỗi cử chỉ hành động lời nói thật thật giả giả khó phân biệt nhưng phải nói không cần đến hảo cảm công dụng Ngô Chính vẫn là rất dễ dàng có được tin tưởng từ người khác.

Đây cũng là kết quả nhận được sau khi bị hệ thống đặc thù cưỡng chế nhiệm vụ hành hạ sau bao nhiêu năm tháng!?

Bỏ qua vấn đề này, Ngô Chính lại khách sáo trò chuyện đôi ba câu với Trương Tam Phong sau đó liền mang Chu Chỉ Nhược trở về phòng của mình.

Đông Phương Bạch từ lúc đến khách điếm thì ở mãi trong phòng không xuất hiện, chuyên tâm khôi phục công lực suy kiệt do hệ quả của việc xuyên không đến thế giới khác.

Quỳ Hoa Bảo Điển của nàng tuy là lợi hại nhưng ưu điểm là thân pháp tốc độ và âm tính quỷ dị cực kỳ khó đối phó, ngoài ra về phần khôi phục công lực thì cũng không có bao nhiêu ưu thế.

Tuy nhiên trước đó Ngô Chính cũng dạy cho nàng hai môn phụ trợ công pháp trong Cửu Âm Chân Kinh là Liệu Thương Thiên và Dịch Cân Đoán Cốt Thiên để nàng hoàn thiện bù khuyết bộ võ học của mình rất nhiều.

Cho nên việc khôi phục trở về trạng thái đỉnh phong của nàng hẳn là chỉ mất khoảng mười ngày nửa tháng cũng không bao lâu thời gian.

Lúc này Ngô Chính từ bên ngoài không gõ cửa liền xô cánh cửa đi vào.

Đông Phương Bạch trông thấy Ngô Chính mang theo Chu Chỉ Nhược không khỏi dùng ánh mắt hiếu kỳ tò mò nhìn hắn.

Ngô Chính mang theo Chu Chỉ Nhược đi đến bên cạnh Đông Phương Bạch, sau đó mở lời cười nói:

“ Ta mang về cho nương tử một cái khả ái đáng yêu muội muội để chơi đùa này, như thế nào? Có thích hay không? ”

“ Phì... ”

Ngô Chính diễn xuất trước mặt Đông Phương Bạch quá lộ liễu không khỏi để nàng che miệng phì cười.

Hắn trước giờ có bao giờ biết ân cần yêu thương gọi nàng một tiếng “ thê tử ”!? Trừ phi là trước mặt người khác cho nàng chút mặt mũi mới gọi như thế, bằng không thì chính là “ ngươi – ta ”, thậm chí là còn chưa từng nghe thấy Ngô Chính gọi một tiếng “ nàng ” cho thật dễ nghe.

Dù sao Đông Phương Bạch cũng không phải nữ nhân yếu đuối yêu kiều cho nên cũng rất không quen Ngô Chính ân cần gọi nàng như thế, hơn nữa mỗi lần hắn như thế hoặc là có ý đồ gì đó hoặc là đang diễn xuất, để nàng lâu ngày cũng trở nên nhạy cảm tránh xa mỗi khi gặp tình huống như vậy.

Ngô Chính không để ý đến Đông Phương Bạch, lại quay sang Chu Chỉ Nhược nói:

“ Nàng là Đông Phương Bạch, từ nay chính là tỷ tỷ của ngươi a ”

Chu Chỉ Nhược tò mò chớp chớp con mắt quan sát đánh giá Đông Phương Bạch một hồi, rất khả ái cười nói:

“ Đông Phương tỷ tỷ, người thật xinh đẹp! ”

Bởi vì trước đó Đông Phương Bạch dùng vải lụa che đi khuôn mặt cho nên Chu Chỉ Nhược không biết được dung mạo của nàng, lúc bấy giờ được trông thấy không khỏi hâm mộ buộc miệng khen ngợi.

“ Tiểu muội muội cũng rất xinh đẹp ”

Trông thấy Chu Chỉ Nhược khả ái cũng khiến Đông Phương Bạch nhớ đến muội muội của mình Nghi Lâm ở thế giới trước đây, liền nhanh chóng đã có cảm giác thân thiết với nhau.

“ Hi hi... ”

Chu Chỉ Nhược nghe được liền vui vẻ tươi cười.

Một bên Ngô Chính khóe môi giật giật kinh ngạc không thôi, hắn là mở rộng tầm mắt biết được trình độ tự luyến của con gái là cỡ nào lợi hại, hơn nữa có cần phải phút chốc liền tỏ ra thân thân thiết thiết như vậy không!?

Nghĩ ngợi một hồi Ngô Chính lại vứt đống tạp niệm ra sau đầu, lúc này quay sang Đông Phương Bạch nói:

“ Đông Phương, ta đã nhận lời Trương Chân Nhân mang tiểu tử kia đến Hồ Điệp Cốc tìm Hồ Thanh Ngưu chữa trị cho hắn, ngươi tạm thời ở lại đây thay ta trông coi chăm sóc cho Chỉ Nhược, sau khi khôi phục công lực như trước lại đến Hồ Điệp Cốc tìm ta ”

Nghe được Đông Phương Bạch chau mày nói:

“ Ta đi cùng ngươi ”

Nàng rất không nguyện ý rời xa Ngô Chính, hơn nữa trong khoảng thời gian này lại có rất nhiều thắc mắc đang muốn tìm cơ hội hỏi thăm hắn tìm lời giải đáp.

“ Không được, ta còn không biết thế giới này cao thủ là lợi hại như thế nào, trước khi không đạt được trạng thái đỉnh phong ngươi không nên đi lại bên ngoài nhiều ”

Ngô Chính là thành thật nói, Ỷ Thiên Đồ Long Ký thế giới cấp bậc tất nhiên là phải cao hơn Tiếu Ngạo Giang Hồ rồi, cũng đồng nghĩa với việc cao thủ nơi này càng đông đảo và lợi hại hơn thế giới trước đây rất nhiều.

Bằng không Ngô Chính tin chắc hệ thống ngay từ đầu sẽ đưa hắn đến thế giới này chứ không phải là tiêu tốn mấy năm thời gian để rèn luyện tại Tiếu Ngạo Giang Hồ bên trong.

Đông Phương Bạch nghe vậy lại càng không yên tâm nhưng là nàng biết Ngô Chính quyết định muốn làm rất khó thay đổi, đành phải chiều ý hắn đáp:

“ Nghe lời ngươi là được, nhưng mà ta không biết Hồ Điệp Cốc địa điểm như thế nào có thể tìm tới ngươi? ”

---------*-*---------

Võ Hiệp Huyền Huyễn Chi Sát Lục Hệ Thống: Mỗi ngày vào lúc 19h sẽ upload chương mới, từ 4 -> 9 chương tùy thời! Mọi người có hảo tâm nhớ vote 9 -> 10 sao để ủng hộ mình nhé, như mọi khi mình sẽ cố gắng ra chương đều đặn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.