Chương trước
Chương sau
Quy Lão Đầu tiếp cận đến đối diện Nhậm Doanh Doanh, Nhạc Linh San các nàng, sau đó nhìn về phía Lâm Bình Chi, nhẹ giọng hỏi: “ Bình Chi, hai tiểu cô nương này là? ”

Lâm Bình Chi sau khi rời khỏi Tây Hồ mai trang một đường đến Đạo Giang thôn cũng có nghe được không ít tin tức về Đại Hội Võ Lâm sắp tới, hiện tại lại trông thấy mọi người thần sắc có vẻ nghiêm trọng liền đoán được Ngô Chính nhất định trong ngày mười tám tháng hai tới đây nhất định là có hành động gì đó rất nguy hiểm mới có thể khiến mọi người căng thẳng như vậy.

Lúc bấy giờ Lâm Bình Chi cũng không dám nhởn nhơ đùa giỡn, liền nghiêm túc giới thiệu hai người các nàng: “ Nàng là Nhạc Linh San, còn kia là Nhậm Doanh Doanh cô nương, cả hai người đều là bằng hữu của sư phụ, lần này muốn đến đây cũng là để gặp hắn ”

Nhậm Doanh Doanh, Nhạc Linh San các nàng đều biết được mọi người ở đây tất cả đều không tầm thường, còn có mấy vị kia hắc y nhân đứng chung trong hàng ngũ liền có thể đoán được những người này đều là người của Ngô Chính, hai nàng đồng loạt hữu lễ: “ Tiểu nữ gặp qua các vị tiền bối! ”

Quy Lão Đầu trông thấy các nàng cũng không giống với hạng nữ lưu tầm thường, từ phong thái đến cử chỉ đều rất nho nhã hữu lễ ắt hẳn từ nhỏ đã được dạy dỗ trong môi trường rất tốt, Quy Lão Đầu ôn hòa cười nói: “ Hai vị tiểu cô nương nếu đã là bằng hữu của công tử thì không cần phải khách khí, nhưng là hiện tại công tử đang có việc quan trọng cần làm, tạm thời vẫn là để Bình Chi tiếp đãi hai vị, lão mổ liền sẽ báo cho công tử biết hai vị đến thăm ”

Nhậm Doanh Doanh, Nhạc Linh San hai nàng trông thấy tình cảnh này liền biết được đám người này sắp phải làm việc gì đó rất nghiêm trọng, cho nên các nàng cũng phối hợp tỏ ra rất hiểu chuyện, gật đầu đáp lời: “ Đa tạ, làm phiền tiền bối! ”

Nhạc Linh San chỉ là hơi luyến tiếc không thể gặp được Ngô Chính ngay bây giờ, nhưng là Nhậm Doanh Doanh trong lòng cực kỳ sốt sắng.

Trông thấy những người này tập trung với nhau thần sắc rất nghiêm trọng liền biết Ngô Chính lần này là muốn có động tác can thiệp vào Võ Lâm Đại Hội sắp tới, để Nhậm Doanh Doanh tâm tư bi quan rối rắm không biết nên khuyên nhủ Ngô Chính như thế nào.

Nếu như Ngô Chính cũng bị kéo vào chiến cuộc sắp tới khó nói Nhật Nguyệt thần giáo kế hoạch có thể sẽ không như ý muốn, đồng thời Ngô Chính có khi nào lại muốn đối đầu với Nhậm Ngã Hoành phụ thân của nàng hay chăng!? Nếu thật sự là như vậy, Nhậm Doanh Doanh vạn lần không mong muốn tận mắt nhìn thấy chuyện đó xảy ra, cho nên càng nóng lòng muốn tìm cơ hội để thuyết phục Ngô Chính.

Lâm Bình Chi một bên nghe được thì lại sửng sốt, hành động này của Quy Lão Đầu khác nào là cố ý đá Lâm Bình Chi ra làm người ngoài cuộc!?

Lâm Bình Chi đã từng hứa với Ngô Chính sau này sẽ bảo hộ không để các huynh đệ lâm vào thảm cảnh bi kịch như trước đây những người huynh đệ kia đã ngã xuống, lúc bấy giờ biết được mọi người nhất định sẽ gặp nguy hiểm nhưng lại muốn hắn làm một kẻ bàng quan đứng ngoài sao!?

Lâm Bình Chi rất không cam lòng bản thân lúc nào cũng được an toàn trong khi các huynh đệ lại luôn lâm vào sinh tử hiểm cảnh, lúc này liền gấp gáp nói: “ Quy lão, các người không thể lại đẩy ta ra a, ta khoảng thời gian này rèn luyện được rất tốt, hiện tại cũng đã là nhị lưu đỉnh phong tu vi ít nhiều cũng có thể trợ giúp cho các huynh đệ a ”

Quy Lão Đầu nghe được lời nói liền cảm thấy rất hài lòng, trong tâm cũng được an ủi rất nhiều, kể ra Quy Lão Đầu là người lớn tuổi nhất trong những người có mặt ở đây, trải qua cùng nhau đồng sinh cộng tử bọn hắn đều được Quy Lão Đầu xem như là hậu bối trong nhà thường ngày hết mực chăm lo, Lâm Bình Chi vì là truyền nhân của Ngô Chính cho nên càng được Quy Lão Đầu chú ý đến.

Nói đến mọi người có thể gặp được nhau lại đồng tâm đồng lòng trở thành một đại gia đình, công lao đều phải quy hết cho Ngô Chính, vì thế mỗi người ở đây thường ngày mỗi buổi sáng thức dậy đều cảm thấy bản thân rất may mắn được là một thành viên trong đại gia đình này, hơn nữa càng là cảm kích Ngô Chính có thể mang cho bọn hắn một đám các huynh đệ thân tình đối đãi với nhau, không cần phải giống như trước kia tự mình độc thân lặn lội trên giang hồ suốt ngày lo lắng đề phòng người bên cạnh giả dối lừa gạt hãm hại mình.

Quy Lão Đầu triều mến một tay sờ lên đầu Lâm Bình Chi như là tiểu hài tử, sau đó mỉm cười nói: “ Ngươi có tấm lòng này để công tử, còn có các huynh đệ ở đây và những người đã hy sinh trước đó đều cảm thấy rất yên lòng an ủi, tuy nhiên bây giờ không phải là lúc để ngươi bảo vệ chúng ta, nên nhớ, ngươi là truyền nhân duy nhất của công tử, trách nhiệm của ngươi cũng là nặng nề lớn lao hơn bất cứ ai có mặt ở đây lúc này, muốn làm việc gì cũng đều phải kỹ càng suy nghĩ không được lỗ mãng ”

Lâm Bình Chi nghe được lời nói hai mắt bỗng nhiên cay cay, đồng thời cũng hiểu được ý nghĩa trong lời nói của Quy Lão Đầu, Lâm Bình Chi đương nhiên là biết mọi người đều đặt kỳ vọng rất lớn lên đôi vai của hắn, bởi vì thân phận của hắn chính là truyền nhân của Ngô Chính người bảo vệ dẫn dắt các huynh đệ cho đến hôm nay, cho nên tuyệt đối không thể dễ dàng xem thường tính mạng của mình được, Lâm Bình Chi vẫn còn rất nhiều trách nhiệm cần phải tự mình gánh vác.

Lúc bấy giờ Lâm Bình Chi tựa hồ đã minh bạch, trong giọng nói cũng tỏ ra kiên định quyết tâm: “ Ta biết, ta nhất định sẽ không để các ngươi thất vọng, nhất định phải làm ra một cái thật to lớn thành tựu, ta tuyệt đối sẽ không dễ dàng từ bỏ tính mệnh của mình ”

Lời nói thốt ra Lâm Bình Chi chính hắn cũng không hay biết từ lúc này trở đi mầm mống bấy lâu Ngô Chính gieo trồng đã được đâm chồi nảy nở, đồng thời lúc này nhìn về phía Nhạc Linh San trong ánh mắt lại ẩn hiện chất chứa một tia sát ý.

Chính là vì Nhạc Linh San nàng mới khiến Lâm Bình Chi hắn xém tí đã quên mất bản thân mình thực sự là ai, là ai đã cho hắn mạng sống còn có cả những người huynh đệ luôn luôn sẵn sàng dùng tính mạng của mình để đổi cho Lâm Bình Chi hắn được tiếp tục sống, nhưng không thể ngờ được lần này hắn lại có ý định ngu ngốc muốn trách cứ thậm chí còn muốn hận chính sư phụ của mình, người đã cho hắn tất cả những thứ này ngày hôm nay.

Lâm Bình Chi lúc bất giờ trong tâm cực kỳ hối hận đồng thời cảm thấy chán ghét chính bản thân mình vô tri không thấu hiểu nỗi khổ tâm của người khác, còn có cả Nhạc Linh San nàng, trước đây không phải là yêu thích cái gì đó đại sư huynh sao? Sau đó lại đồng ý sẽ luôn bên cạnh Lâm Bình Chi hắn? Lúc này lại muốn chuyển qua yêu thích sư phụ hắn sao?

Đáng chết!

May mắn là Nhạc Linh San còn có một tầng quan hệ với Ngô Chính, bằng không Lâm Bình Chi hiện tại bản chất biến hóa còn không biết sẽ có ý định làm gì với Nhạc Linh San nàng đâu, nhưng có thể cam đoan đó hẳn là một kết cục rất không tốt.

Nhạc Linh San một bên lắng tai nghe lấy nhưng vẫn vô tư lự không hề hay biết chuyện gì, nhưng Nhậm Doanh Doanh thì khác, nàng có thể nhìn thấy được Lâm Bình Chi trong phút chốc như biến hóa thành một con người khác không giống với con người của hắn trước kia.

Không chỉ mỗi mình Nhậm Doanh Doanh nhận biết như thế, còn có Quy Lão Đầu, Mị Ảnh Nữ, cùng những người thường này có tâm tư cẩn mật đều có thể dễ dàng nhìn ra.

Tuy là tốt xấu không thể biết trước nhưng là thay đổi cũng không hẳn là không tốt, chí ít sẽ không còn là Lâm Bình Chi ngây ngô vô tri như trước đây nữa, mọi người cũng không thể luôn luôn che chở bảo bọc cho Lâm Bình Chi mãi được, một ngày nào đó vẫn là cần tự hắn đôi chân bước đi.

------*-*------

Võ Hiệp Huyền Huyễn Chi Sát Lục Hệ Thống: Mỗi ngày vào lúc 19h sẽ upload chương mới, từ 4 -> 9 chương tùy thời! Mọi người có hảo tâm nhớ vote 9 -> 10 sao để ủng hộ mình nhé, như mọi khi mình sẽ cố gắng ra chương đều đặn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.