Dịch + beta: Bánh
Thật ra thì, Quý Lãng cũng không phải vừa ngả lưng đã ngủ, chỉ cần nghĩ đến người nằm bên cạnh mình là Tần Khanh, anh liền cảm thấy gò bó.
Thế nhưng chất lượng giấc ngủ của anh luôn rất tốt, lăn qua lộn lại vài lần, cuối cùng cũng dần chìm vào giấc mộng.
Sáng hôm sau, lúc Quý Lãng tỉnh lại, ổ chăn bên kia mép giường đã trống trơn, anh đưa tay sờ vào, một chút nhiệt độ còn sót lại cũng không còn.
“Lại đi sớm như vậy.” Quý Lãng nói thầm, lấy điện thoại trên tủ đầu giường ra xem giờ.
Giờ đang là 8:15, trên màn hình còn hiển thị hôm nay là ngày gì.
Hóa ra là thứ Hai rồi sao, Quý Lãng mơ mơ hồ hồ mà nghĩ.
Anh rời giường, gãi gãi cái ót, xỏ dép lê đi vào nhà vệ sinh đánh răng rửa mặt.
Xong xuôi hết cả rồi, Quý Lãng đi đến nhà bếp theo bản năng, dự định sẽ vơ vét chút thức ăn để lấp đầy cái bụng đói.
Thế nhưng lúc vừa ra tới phòng khách, anh liền phát hiện trên bàn có một cái hộp giữ nhiệt, giống y như cái được dùng lúc anh còn nằm viện.
Trực giác nói cho anh biết, trong đó có bữa sáng do Tần Khanh chuẩn bị cho anh.
Quý Lãng vội đi qua đó, có một tờ giấy nhắn được dán vào trên nắp nộp cùng với một dòng chữ nhỏ mềm mại – “Trong này có ngũ cốc nguyên hạt do em xay, tốt cho dạ dày, đừng bỏ bữa, nhớ ăn hết.”
Cách dùng từ ngắn gọn lại rõ ràng, người hay dùng phong cách này để nói chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-hien/247531/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.