Lương Nhược Duy cảm thấy mình như bị trúng tiếng sét ái tình, vừa gặp đã yêu Trác Diệu Bang. Từ lúc gặp mặt đến ước hẹn, chỉ vỏn vẹn chưa đến một tháng mà cô đã đáp ứng với lời cầu hôn của anh. Kết hôn bốn năm, cô rất yêu chồng, nhưng chồng cô ngoại trừ lúc ở trên giường nhiệt tình ra thì hầu như lúc bình thường đều không có. Anh luôn dồn toàn bộ nhiệt tình cho công việc, đương nhiên, đàn ông có dã tâm đối với việc đó không hề sai.
Cô chấp nhận cam chịu ở nhà làm một người vợ hiền, cho đến một ngày, khi mà bạn gái cũ của anh tìm đến cửa giễu võ giương oai. Hóa ra chồng cô có thể bình thản như vậy là do không quên được người yêu cũ, cô quyết định không thể cứ mãi giả vờ ngoan ngoãn khờ dại như vậy được nữa. Trác Diệu Bang thừa nhận anh rất thất vọng về cuộc tình cũ, cho nên anh thích những cô vợ nhỏ biết ngoan ngoãn nghe lời. Lương Nhược Duy vừa đơn thuần lại yêu anh cực kỳ khờ dại, cho nên anh quyết định chọn cô làm vợ.
Vì thế anh không tốn một chút công sức nào đã lừa gạt cô trở thành vợ anh. Cuộc sống của anh mỹ mãn hạnh phúc cho đến một ngày, người bạn gái cũ xuất hiện và chọc giận vợ anh! Nhưng bạn gái cũ đã sớm trở thành quá khứ, thể xác và tinh thần anh chỉ thuộc về một mình vợ! Nhưng mà, vợ lại kiên quyết đòi ra ở riêng, còn muốn tự lập một mình. Anh cũng chỉ đành thuận theo để vợ đi mất, chỉ trách anh sau khi kết hôn không quan tâm đến cô. Vợ bãi công lần này thật không hề dễ chịu! Anh chỉ đành thay đổi, biến thành một tiểu nam nhân xin cô hồi tâm chuyển ý!