– Vô Tình, ngươi làm cái gì vậy? – Lãnh Huyết ngạc nhiên nhìn Vô Tình cởi áo ngoài, chỉ chừa lại cái quần soóc nằm khoái chí phơi mình trên bãi cát.
– Tắm nắng chứ làm gì?
Lâm Phong híp mắt hưởng thụ ánh mặt trời, mấy chuyện mất hứng vừa qua làm y bực, giờ phải phơi nắng lại cho đen một tí, trông sẽ đàn ông hơn và thế là cái đám đàn ông kia sẽ không bu lại như ruồi thấy mỡ nữa.
-T…tă…tắm? Ngươi sợ bẩn có thể đi đến cạnh bờ biển tắm, ta sẽ giúp ngươi canh chừng chứ bộ dạng này… – Thực ra cậu Huyết nhà ta đang sợ người khác thấy Vô Tình “khoe thân” thế này.
– Được rồi, yên tâm đi, chẳng ai thấy đâu – Lâm Phong đùa Lãnh Huyết. Gì chứ đây là đảo hoang, kiếm đâu ra người? Chưa kể mấy cái gã đi dự đại hội võ lâm này đã đi làm bè hết rồi, y lại là đàn ông con trai, sợ quái gì chứ?
– Thế đệ có muốn tắm cùng không – Vô Tình rủ rê Lãnh Huyết
– Đừng! – Lãnh Huyết đỏ bừng mặt lên
– Không thật à?
Vô Tình cười gian xảo, thân thể hơi tiến về phía trước. Mấy sợi tóc dài mềm mại hai bên thái dương rủ xuống trước ngực. Ánh mặt trời chiếu vào thân thể thon dài tinh tế của Vô Tình ánh lên sắc hồng. Lãnh Huyết trong lòng căng thẳng, khí huyết bắt đầu phương cương. Hắn vội vã quay người đi bởi hai mũi nóng bừng lên, tí nữa là chảy máu mũi ra rồi. Hắn nghĩ một hồi rồi bắt đầu nhảy bùm xuống dưới biển hòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-han-xuyen-khong-lam-phong-va-lanh-huyet/1573716/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.