Gia Cát tiên sinh chất vấn Tần Minh.
– Ngươi lấy thứ binh khí này ở đâu?
Tần Minh cuối đầu không nói mà thầm nghĩ « Hôm nay quả thật xui xẻo, tự nhiên gặp phải Vô Tình công tử của Thần bộ ti».
– Ngươi có muốn xem thử sự lợi hại của thứ vũ khí này không? – Lãnh Huyết vừa nói tay vừa mân mê như đang thưởng thức Huyết Trích tử, còn cố ý làm cho các răng cưa bên trong khớp lại, phát ra mấy điểm âm thanh rợn người.
Tần Minh liền hồn vía lên mây, hốt hỏang nói:
– Đừng…Được, tôi nói… Đây là do tôi tìm được trong lúc đánh cá. Ba đời nhà tôi đều làm nghề đánh cá, hôm đó tôi đánh cá suốt một ngày một đêm mà không thu bất kì thứ gì, sau đó, tôi lại vớt lên được một cái hộp. Lúc đầu tôi nghĩ trong đó nhất định có rất nhiều báo vật, chẳng ngờ, bên trong ngòai binh khí ra thì không có một thứ gì khác cả.
– Thế nhưng ngươi cũng không nên dùng mấy thứ binh khí đó để giết người chứ – Lâm Phong thầm nghĩ……
– Tôi không nghĩ nó lại có uy lực lớn như thế! – Tần Minh nhỏ giọng thì thầm.
– Những thứ binh khí khác ở đâu?
Gia Cát tiên sinh đã đóan ra vì sao binh khí của Thành Đỉnh Thiên lại tái xuất trên giang hồ.
– Vẫn còn ở nhà của tôi – Tần Minh vội la lên để chứng minh những gì hắn nói là thật.
– Ngày mai ba con hãy đi cùng hắn đem số binh khí đó về đây.
Gia Cát tiên sinh thầm lo ngại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-han-xuyen-khong-lam-phong-va-lanh-huyet/1573711/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.