( Tuy đã mở cơ nhân tỏa tầng thứ nhất, nhưng tối đa cũng chỉ có thể địch nổi thành viên tiểu đội luân hồi bình thường mà thôi, muốn chiến đấu với thành viên tiểu đội chăn nuôi vẫn chưa đủ. Nhưng nếu như không tiêu diệt đội ngũ chăn nuôi này ta sẽ không thể lấy được tư cách thành viên tiểu đội luân hồi, đến lúc đi lấy di sản của Thánh nhân phân hệ da đen cũng sẽ nguy hiểm vạn phần.) 
Trương Hằng liên tục suy nghĩ nhưng vẫn không tìm ra được biện pháp thích hợp, chuyện này cũng khó trách, dù sao hắn cũng chỉ là một người tương đối thông minh mà thôi, hoàn toàn không thể so sánh với những trí giả như Sở Hiên, Tiêu Hoành Luật, Adam hay Nyos... hơn nữa thực lực cũng không có thiên phú như Trịnh Xá hay Lăng Tân, do vậy hiện tại hắn thật sự cảm thấy vô cùng khó xử. 
( Ta còn thiếu một trí giả, sau khi trận chiến này chấm dứt nhất định phải tìm kiếm một trí giả mới được, bất quá khá tốt, còn một trí giả đang ẩn giấu, Lý Cương Lôi. Tuy không so được với Sở Hiên, cũng hơi kém hơn Lăng Tân, nhưng ít nhất vẫn ngang với cấp độ của mấy người Trần Hạo Thao, Hà Thiên Đạo, Vĩ Thi Thi, có điều hiện tại nghĩ đến vấn đề này còn quá sớm, cái khó trước mắt vẫn là làm sao tiêu diệt được đội ngũ chăn nuôi…) 
Trương Hằng liên tục suy nghĩ, trong lúc bất tri bất giác, xe tải đã tiến vào đến phạm vi phế tích của Bắc Kinh, ngoại trừ vô số lều vải 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-han-tuong-lai/1898595/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.