Chương trước
Chương sau
Một lần nữa, người hộ vệ Phương Chính là Tiêu Niểu Nhân là người có thâm niên trong thâm niên của Thiên Thần tiểu đội. Thậm chí trước đây, khi ở vị diện ma giới, hắn đã từng chiến đấu cùng đám người Sở Hạo, thực lực vô cùng cường đại. Trước đây, Niệm Tịch Không mạnh nhất Bắc Băng Châu đội cũng không thể không luyện kiếm thành hoàn, thân thể vỡ nát mới có thể đánh bại hắn. Từ phương diện nào đó, thực lực của Tiêu Niểu Nhân thậm chí khả năng còn cao hơn đội trưởng Lăng Tân.

Khi Sở Hạo đưa ra ý kiến để người của Thiên Thần tiểu đội đến bảo vệ đội ngũ của Phương Chính, Lăng Tân lập tức biết Sở Hạo đang e ngại điều gì. Chỉ có điều, bản thân hắn cũng không có ý định làm chuyện gì bất lợi, cho nên lại dứt khoát đáp ứng. Đương nhiên, Tiêu Niểu Nhân làm một trong những chiến lực lớn nhất của Thiên Thần tiểu đội, Lăng Tân căn bản không có ý định để cho hắn đi làm nhiệm vụ vô bổ này. Chỉ là bản thân Tiêu Niểu Nhân đã mở miệng, tiếp nhận nhiệm vụ này, cho nên Lăng Tân cũng thuận miệng đáp ứng.

Thật ra, đây là bởi vì Tiêu Niểu Nhân dự định đi du ngoạn xung quanh, bởi vì một ít nguyên nhân không biết, thực lực của Tiêu Niểu Nhân được nhanh chóng nâng cao, nhưng lại mất đi một thứ đặc biệt quan trọng... Hắn không có cách nào đổi trở về thời gian hiện thực. 

Bình thường, nhân viên trong Luân Hồi tiểu đội, bọn họ có thể đổi thời gian hiện thực, trở về trong hiện thực để thả lỏng cùng nghỉ ngơi, cũng có thể đổi thời gian tới thế giới phim kinh dị, đi thám hiểm, tìm bảo vật, hoặc nâng cao chính mình, nhưng bởi vì một ít nguyên nhân, Tiêu Niểu Nhân hắn mất đi năng lực đổi thời gian hiện thực, chỉ còn có thể đổi thời gian ở thế giới phim kinh dị, điều này cũng có nghĩa là hắn căn bản không nhiều ít cơ hội thả lỏng, cũng gần như không có cách nào nghỉ ngơi cùng từ từ du ngoạn ở trong thế giới địa cầu hiện thực, nếu như hắn đổi thời gian thế giới hiện thực, như vậy chờ đợi hắn chính là phải đi đến trong một tòa thành tối tăm, khủng khiếp, ngay cả với thực lực của hắn bây giờ đi sâu vào trong đó chắc hẳn cũng sẽ phải chết... Tên tòa thành là Ác Ma thành...

Chính vì vậy, Tiêu Niểu Nhân cảm thấy nhiệm vụ lần này rất dễ dàng, có thể nhắm mắt cũng hoàn thành được, còn có thể ở toàn thế giới, hoặc nói phần lớn nhiệm vụ còn lại du ngoạn một chuyến, chuyện như vậy Tiêu Niểu Nhân đặc biệt thích thú. Sau đó... hắn cảm thấy mình nhảy vào cái hố.

Đúng vậy, so sánh với tình hình lúc trước bảo vệ Trương Hằng vẫn tính là dễ dàng, sau khi Tiêu Niểu Nhân đến, vào ngày thứ tư, cũng chính là lúc đội ngũ đã kiểm tra xong các nơi của Âu châu, bước vào phía nam châu Mỹ lại xuất hiện đám quái vật tụ tập thành bầy. 

Cái gọi là quái vật tụ tập thành bầy này cũng không phải là quái vật đặc biệt với quy mô lớn tương tự như loại đàn trùng cát hoặc sào huyệt trùng sát đám người Trương Hằng đã gặp ở sa mạc, mà chỉ quy mô còn lớn hơn nhiều. Các loại loại quái vật bắt đầu xuất hiện ở các nơi trên toàn thế giới, cũng chính là quái vật triều.

Tiêu Niểu Nhân gặp được chính là loại tình huống này, chỉ có điều rất may, căn cứ vào suy đoán của Lăng Tân cùng Sở Hạo, đây chỉ là quái vật triều bắt đầu mà thôi. Quái vật sống lại tập trung thành đàn còn rất yếu, trên cơ bản cũng tương đương với thần thoại trong truyền thuyết ở các nơi, hoặc là quái vật tầng căn bản theo như đồn đại của đô thị, hoặc tầng trung hạ, chỉ là số lượng nhiều, hơn nữa cũng xuất hiện nhiều loại mà thôi, mới bắt đầu gần như không khả năng lại xuất hiện loại tồn tại như thiên sứ, ác ma, yêu ma quỷ quái, Kraken, người khổng lồ, hoặc Titan.

Đối với Luân Hồi tiểu đội, quái vật vừa tụ tập thành bầy, chỉ cần không phải loại Luân Hồi tiểu đội đều là người mới, gần như không có nhiều uy hiếp, những quái vật này đơn giản chính là dựa vào số lượng cùng lực lượng thân thể, hơn nữa cũng không phải nhiều đến mức khoa trương, hoặc lực lượng cơ thể mạnh mẽ đến khoa trương, sử dụng đạn cũng có thể dễ dàng giải quyết được bọn họ, đây là chuyện đội quân hiện thực cũng có thể làm được, mà đối với thành viên Luân Hồi tiểu đội nắm giữ các loại lực lượng vượt qua khoa học kỹ thuật, muốn giải quyết được lại càng dễ dàng hơn. 

Cho nên, quái vật tụ tập thành đàn lúc đầu, thật ra cũng không quá mức đáng sợ, chỉ cần trước đó vạch xong kế hoạch, quân đội của thế giới hiện thực hoàn toàn có thể dạy cho những quái vật này một lần nữa làm người... À không, một lần nữa làm quái vật. Nhưng đối với người bình thường, hay nói đúng hơn là đối với trật tự xã hội hiện thực, những quái vật này tụ tập lại thành đàn này có ảnh hưởng mang tính phá hủy và hủy diệt.

Từ sau khi tin tức tận thế được công bố, tất cả xã hội nhân loại quả thật đã xuất hiện chấn động cực lớn, nhưng nhờ chính phủ các nước trên toàn thế giới sớm an bài cùng bố trí, loại chấn động này cũng không hoàn toàn bạo phát ra, nhưng bất kỳ kẻ nào cũng biết, theo thời gian trôi qua, theo tận thế càng lúc càng tới gần, tất nhiên sẽ có ngày nào đó loại chấn động này bạo phát ra. Mà lúc này, lại là giây phút tất cả xã hội trật tự của nhân loại hoàn toàn bị hủy diệt.

Chỉ có điều, nhân viên chính phủ của các quốc gia cũng không phải ngồi không, bọn họ tất nhiên biết lúc này vẫn áp dụng chính sách cưỡng chế, không thể nghi ngờ là hành vi đâm đầu vào chỗ chết, không nói gì khác, chỉ riêng quân đội bất ngờ làm phản cũng có thể hủy diệt tất cả tổ chức chính phủ, cho nên bọn họ lại tuyên bố một loạt chính sách tránh nạn tận thế, bao gồm thể hiện ra một ít căn cứ tránh nạn đáng lẽ phải tuyệt đối cơ mật của nước mình, sau lại bắt đầu tuyển chọn người tránh nạn trong nước mình… cuối cùng đã miễn cưỡng duy trì được trật tự xã hội. 

Nhưng mãi đến khi quái vật tụ tập thành bầy với quy mô lớn xuất hiện, loại trật tự yếu ớt này đã lập tức hoàn toàn tan vỡ, thực lực của bản thân quái vật tụ tập thành bầy không quan trọng, quan trọng chính là những quái vật này xuất hiện chính là dấu hiệu cho biết tận thế không phải là giả, cũng không phải là xa xôi sau này, mà đã gần ngay trước mắt, đã sắp phát sinh tận thế!

Loại nhận thức này lại đưa đến tình huống trước mắt... Ngoại trừ một phần khu vực nhỏ do quân đội chính phủ chủ yếu canh giữ cùng khống chế ra, ở những nơi như nông thôn, thành phố nhỏ khác đều rơi vào trong sự hỗn loạn. Ở những chỗ này, bất luận là quân nhân hay là người bình thường đã bắt đầu xuất hiện tình cảnh tàn sát lẫn nhau, trốn chạy, cùng với bị quái vật tụ tập thành bầy tàn sát.

Thời điểm đám người Tiêu Niểu Nhân lên tới nam châu Mỹ, đã đoán đến tình hình sẽ như vậy, hơn nữa càng đáng sợ chính là, nam châu Mỹ chỉ có ít một hai quốc gia tham dự kế hoạch rút lui lớn của Sở Hạo, cũng có chút cống hiến vào kế hoạch rút lui lớn, các quốc gia còn lại đều là nước nghèo và nước nhỏ, ở trong tai họa lớn tận thế này cũng không có sức lực trợ giúp gì, khi quái vật tụ tập thành bầy xuất hiện, trật tự xã hội của những quốc gia này gần như không còn sót lại chút gì, chỉ sợ ngay cả quân đội cũng bắt đầu chạy tán loạn cùng bất ngờ làm phản, sau đó còn lại chính là một đống đổ nát. 

"... Nói cách khác, cuộc du ngoạn ta mong đợi lại hỏng rồi?"

Tiêu Niểu Nhân có phần bất đắc dĩ nhìn căn cứ quân sự trước mắt này, cùng với nói nó là căn cứ quân sự, chẳng nói là lò sát sinh thì thích hợp hơn, vì trong căn cứ quân sự này đã không có người sống, ngược lại quái vật lại có rất nhiều, đây là một đàn sinh vật giống như khỉ, toàn thân dữ tợn có gai xương, trên tay cầm đao xương, nhưng chỉ cao khoảng một thước. Bọn chúng đánh chiếm căn cứ quân sự này, đồng thời lột da tất cả nhân loại ở đây, không phải là lột da trên văn tự tu từ, mà là lột da theo đúng nghĩa đen của nó. Ở chỗ này, Tiêu Niểu Nhân thậm chí dùng mắt thường có thể trực tiếp nhìn thấy được oán khí màu đen nồng hậu. Đây là một loại oán khí do bị chết dưới đau đớn cực độ mới có thể phát sinh ra. Ở đây chắc hẳn phải có mấy trăm người chết với cách thức như vậy mới có thể sinh ra oán khí này. Đây không phải là lò sát sinh thì là cái gì?

Tiêu Niểu Nhân không nói gì, vung vẩy trường tiên trong tay hắn. Ngay lập tức, trường tiên giống như rồng rắn, bên trong phạm vi trăm mét lấy hắn làm trung tâm, tất cả loại quái vật khỉ này đều bị đánh thành tro bụi. Đám người Phương Chính kinh ngạc, trợn mắt há hốc mồm, Tiêu Niểu Nhân lại căn bản không để ý nói: "Lại nói tiếp, hiện tại ta xem như là chỉ huy tạm thời của chiến trường đi?" 

Hắn là đang nói với các binh sĩ quân Luân Hồi. Ngay lập tức, một người sĩ quan trong đó nói: "Đúng vậy, trưởng quan, bây giờ ngài là quan chỉ huy chiến trường, mời ra lệnh."

Tiêu Niểu Nhân có chút xấu hổ, cũng có chút hưng phấn xoa xoa mũi nói: "Tốt lắm, ta lại ra lệnh... các ngươi lấy bảy người làm một tổ, bắt đầu tiến hành dọn dẹp nơi này, giết chết tất cả quái vật. Khi gặp phải quái vật không thể địch lại được thông qua tín hiệu liên lạc gọi cho ta..."

Tất cả binh sĩ quân Luân Hồi đều kính cẩn chào Tiêu Niểu Nhân. Sau đó, bọn họ lại tự mình tập hợp thành đội, bắt đầu dọn dẹp các gian phòng, các nơi quan trọng trong toàn bộ căn cứ quân sự này. Tiêu Niểu Nhân không để ý tới những chuyện này nữa. Vừa rồi hắn dùng trường tiên, đã xác nhận được thực lực của những quái vật này. Có thể nói, chúng đặc biệt yếu, dưới tình huống ở đao giới, một người trưởng thành chỉ cần không phải sợ chết chạy trốn, hoàn toàn có thể đánh lại hai ba chú lùn nhỏ kia. Ở dưới tình huống binh sĩ quân Luân Hồi như vậy có phối hợp, có tổ chức, có vũ khí, còn có hắn ở sau lưng chỗ dựa, hoàn toàn có thể dễ dàng nghiền ép những chú lùn ở nơi đây, hắn không lo lắng chút nào. 

Hắn thật sự có chút bận tâm là người trong căn cứ quân sự này gần như không có sức chống đỡ gì, lại bị tàn sát sạch sẽ, tuy rằng động thủ chính là những chú lùn nhỏ này, nhưng nguyên nhân chân chính... tuyệt đối sẽ không đơn giản như vậy.

Xem ra còn một quái vật khác hoặc nhiều quái vật cường đại hơn đã thức tỉnh, đã có đầy đủ thân thể lực lượng ban đầu, chỉ là không biết thực lực rốt cuộc tới trình độ nào, hơn nữa rốt cuộc là quái vật thế nào...

Tiêu Niểu Nhân ngồi ở bên cạnh đám người Phương Chính, hắn giống như hoàn toàn không lo lắng ở nơi đó khẽ hát, trên thực tế trong lòng hắn lại không ngừng suy nghĩ, dù sao cũng Thiên Thần tiểu đội trong người xuất sắc, tuy rằng biểu hiện cái gì đều không để ý, nhưng hắn dù sao không phải đùa giỡn như Trương Hằng, trong lòng hắn hiểu rõ ràng hơn bất kỳ người nào khác, cũng tuyệt đối sẽ không coi thường bất kỳ đối thủ nào, đặc biệt là khi đối thủ của hắn lại kết hợp của thần thoại trong truyền thuyết. 

Thôi đi, không cần quan tâm nhiều như vậy làm gì, nhiệm vụ của ta chỉ là hộ vệ, cũng không phải bảo ta tới giết những quái vật này, nói chung chỉ cần những con quái vật kia không mù mắt, xông thẳng tới ta, ta cũng sẽ lười để ý tới...

Đang lúc Tiêu Niểu Nhân nghĩ như vậy, bỗng nhiên phía xa có một tia sáng màu vàng giống như ánh nắng mặt trời xuất hiện, hơn nữa tia sáng kia đang lấy tốc độ rất nhanh bay về phía bên này, nhìn thấy vậy, Tiêu Niểu Nhân cười khổ, hắn cảm thấy mình thực sự rơi vào trong hố rồi. Vốn tưởng rằng sẽ vui vẻ đi du ngoạn thế giới, ai biết lại có thể biến thành tình cảnh như trước mắt... Có thể để cho hắn chơi đùa một chút được không hả...

Tiêu Niểu Nhân miễn cưỡng đứng lên, miễn cưỡng nghênh đón tia sáng màu vàng... 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.