Chương trước
Chương sau
"Trời đất biến đổi kì quái!"

Trong vị diện “Chiến tranh các vị thần”, đội quân Luân Hồi đang cố gắng để duy trì trật tự, sau khi tự mình tập kích quái vật khổng lồ Kraken, thành bang lớn nhất của nhân loại hầu như cũng đã có thể được tuyên bố là kết thúc, tuy nhiên, chỉ là kết thúc của chính thành bang, thế nhưng loài người bên trong vẫn sống sót được hơn phân nửa, nếu không có gì xảy ra, sau khi trải qua vài ngày hỗn loạn nữa, bước tiếp theo là lại lần nữa khẳng định phải lấy giới quý tộc làm trật tự nòng cốt, sau đó thành lập bang mới.

Nhưng, tình huống đã bất ngờ thay đổi…

Lúc đầu xuất hiện lẻ tẻ các loại quái vật, quái thú, ma thú truyền thuyết gì gì đó tập kích, cái này cũng chẳng có gì đáng lo, đại đa số lại cho rằng đó là tàn dư của đội quân quái vật Kraken đã bị tập kích trước đây, những quái vật này căn bản không cần đội quân Luân Hồi phải ra tay, những binh sĩ quý tộc này cũng đã giải quyết bọn chúng một cách dễ dàng, nói chung tình hình đang trở nên tốt hơn.

Nhưng cùng với sự trở về của Sở Hạo, sau đó lại dẫn người đi tìm Hỏa thần, thời gian trôi qua, quái vật, quái thú, ma thú truyền thuyết,… như thế này càng ngày càng nhiều, cũng càng ngày càng mạnh mẽ, đã không phải là một hay hai con người có đấu khí có thể chống lại nữa, buộc các binh sĩ quý tộc không thể không hợp thành các tiểu đội tiến hành phòng ngự và tiêu diệt.

Kể từ lúc đó, đến tận bây giờ...

Cạnh đống đổ nát của Argos xưa, đây là nơi người của đội quân Luân Hồi và người Argos lập thành chỗ lánh nạn, trong khoảng thời gian ngắn này, mượn vật tư của Argos, chỗ lánh nạn này đã có được quy mô nhất định, miễn cưỡng cũng có thể coi là một loại thành trại nhỏ, thế nhưng, ở thời điểm hiện tại các quý tộc Argos và những sĩ quan của quân Luân Hồi đang đứng trên bức tường rào xung quanh chỗ tránh nạn, không có bất kì người nào trong số bọn họ lại có cảm giác an toàn, ở vùng quê bên ngoài chỗ tránh nạn này, hàng trăm hàng nghìn quái thú khổng lồ đang lao nhanh tới, có dã thú bình thường, như sư tử, sói hoang, vân vân… Cũng có ma thú lớn mạnh hơn, ví dụ như hơn mười con thú một sừng liên tục chạy tới, hai con sư tử cao ít nhất hơn mười mét, có quý tộc trực tiếp nói thẳng tên, đây chính là chúa tể của hoang dã, hầu như không có bất kỳ đối thủ nào, ngay cả nhân loại cũng không có cách gì đối đầu với con sư tử lớn mạnh này.

Trên bầu trời đông đúc chen chúc các loài chim bay qua, chim biển, loài chim thông thường, chim ưng, và các loại ưng khổng lồ kèm theo sấm chớp lóe sáng, các sinh vật như vậy tụ họp lại thành bầy đàn, bọn chúng thậm chí căn bản không thèm để ý đến chỗ tránh nạn của nhân loại, một mạch vượt qua chỗ tránh nạn càng bay đến gần vùng đất liền thì càng hoang dã hơn.

Tất cả mọi người biết rõ tình hình không ổn, điều này đã rất rõ ràng rồi, giống như con thuyền sắp chìm, giống như những con chuột trước giờ luôn chạy trốn, cho thấy những sinh vật này rõ ràng đã cảm giác được hoặc là biết được chuyện gì đó, nhiều sinh vật như vậy, trong đó còn có những chúa tể ma thú tồn tại trong truyền thuyết, rất hiển nhiên, tai họa lần này có thể có tính huỷ diệt, hầu hết ai nhìn thấy cảnh này, trong lòng cũng xôn xao hỗn loạn, không có bất kỳ người nào tin tưởng chỗ ở tạm thời này có thể thành trại bảo vệ cho họ được.

"Mau rút về khe núi! Trời đất đã biến đổi bất thường rồi!"

Sau khi Balton Fettah nhìn thấy cảnh này, đầu tiên hắn ra mệnh lệnh này, từ lúc đầu quân đội Luân Hồi bước vào thế giới này, Sở Hạo đã nhắc nhở bọn họ, mà từ quân sĩ cấp uý trở lên trong quân Luân Hồi, đều đã xem qua phim điện ảnh “Chiến tranh các vị thần” ít nhất mười lần trở lên, bọn họ đương nhiên biết lúc này là phần thứ hai trong bộ phim, Tổ Thần Titan đã mở ra phong ấn, số lượng quái vật ma quái hung bạo sẽ tấn công thế giới loài người, cảnh trước mắt này, có lẽ... chính là bắt đầu tấn công!

Sau khi ra lệnh, quân Luân Hồi cũng đã bắt đầu hành động, bọn họ đương nhiên không thể rút lui bỏ mặc đám dân chúng này, bởi vì mục đích tác chiến của bọn họ chủ yếu là cố gắng hết khả năng để bảo vệ loài người sống xót trong vị diện này, đối với bọn họ, à không, đối với quân nhân mà nói, nhiệm vụ trên chiến trường thì luôn là thứ quan trọng hơn sinh mệnh của họ vì vậy bọn họ không thể bỏ mặc dân chúng ở nơi này.

Cho nên sau khi ra lệnh, đội quân Luân Hồi lập tức bắt đầu rút lui để lên kế hoạch, một bộ phận binh sĩ cơ động đã xuất phát trước một bước đi dọn dẹp con đường phía trước, mà phần lớn binh sĩ thì bảo vệ dân chúng đi tới căn cứ chỗ khe núi, trong thời gian này cũng có nảy sinh sự bất đồng ý kiến giữa quý tộc và binh sĩ, đến thời điểm hiện tại, thậm chí có thể nói phản ứng của đội quân Luân Hồi là cực kỳ nhạy cảm và thô bạo, bất cứ chuyện bất đồng nào nào xảy ra giữa quý tộc và binh sĩ đều bị ít nhất mười tên binh sĩ của đội quân Luân Hồi dùng vũ khí để khống chế, còn bất kì ai dám phản kháng, hoặc là có dấu hiệu phản kháng sẽ bị tiêu diệt ngay lập tức.

Đương nhiên, cũng không phải tất cả các binh sĩ và quý tộc đều cũng có mâu thuẫn bất đồng với nhau, những quý tộc và binh sĩ này thường là người được đội quân Luân Hồi cứu sống, chịu ân huệ trong lúc chiến đấu với quái vật khổng lồ Kraken, cũng thật sự thấy rõ năng lực chiến đấu của đội quân Luân Hồi, cũng biết bọn họ là chính là người dưới quyền của hiền triết Sở Hạo, tất cả những điều này làm cho bọn họ chỉ có ý định bám lấy theo chân của đội quân Luân Hồi, trên thực tế trong lúc đội quân Luân Hồi ra lệnh rút lui, bọn họ cũng đã phối hợp tích cực với dân chúng và đội quân Luân Hồi, duy trì sự cân bằng trật tự mong manh này.

Dưới tình hình như vậy, đội quân Luân Hồi dẫn theo dân chúng bắt đầu rút lui về khe núi, đồng thời cũng phái một ít binh sĩ trong đội quân Luân Hồi, dưới sự hướng dẫn của một vài binh lính quý tộc thân cận của đội quân Luân Hồi,đi đến thành bang khác của nhân loại trong vị diện này, mang theo tin tức trời đất đột ngột biến đổi lạ thường, cũng mang theo tin tức trong khe núi là nơi lánh nạn cuối cùng.

"Cuộc chiến tranh chính thức, chiến tranh thuộc về sư đoàn sáu của đội quân Luân Hồi, sắp bắt đầu rồi."

Ngồi trong xe chỉ huy Balton Fettah nhìn thấy ở bên ngoài dân chúng đang đi trên đường, cùng với các binh sĩ của đội quân Luân Hồi đang bảo vệ xung quanh, chim bay ngang dọc đầy trời, những đám mây đen từ từ giăng kín đường chân trời, tất cả điều này báo hiệu một cơn bão lớn sắp ập đến.

Ngồi chung trong xe chỉ huy còn có một sĩ quan cấp tá khác cũng đang nhìn ra ngoài cửa sổ, nghe được lời này, hắn ngoảnh đầy sang, liếc mắt nói: "Nhưng đây chẳng phải là điều trong dự tính trước của chúng ta sao? Dù sao cũng bước vào cuộc chiến vị diện, hơn nữa cũng tính là nền văn minh nhân loại của chúng ta, à, nên nói là nền văn minh nhân loại vị diện đó của chúng ta, lần đầu tiên cùng với nền văn minh phi nhân loại, cùng với nền văn minh phi khoa học kỹ thuật tác chiến trận chiến đầu tiên, đây coi như là vinh quang của quân đội chúng ta, nếu như có thể kiên trì nổi, nếu như có thể giành được thắng lợi, vậy sẽ trở thành một cây cờ, lá cờ của đội quân Luân Hồi, sau này sẽ trở thành một sư đoàn tinh nhuệ nhất, tướng quân, đây cũng là điều trước đây chúng ta cũng đã thương lượng xong."

Balton Fettah im lặng một hồi, cởi nón quân đội ra, vuốt vuốt tóc, sau đó lại đội nón lên rồi nói: "Mặc dù chuyện là như vậy, nhưng chỉ cần là chiến tranh, luôn luôn sẽ có sự hi sinh, mất mát, việc mà tôi có thể làm, chính là cố hết khả năng để bảo vệ những đứa trẻ tuyệt vời này, để cho bọn chúng có thể trở về đoàn tụ với người thân, vẻn vẹn cũng chỉ làm được như vậy mà thôi, đây... chính là chiến tranh mà."

Hai người đều im lặng, nhưng trong lòng bọn họ đều biết rõ một chuyện, đó chính là sắp tới đây sẽ là một cuộc chiến tranh phòng thủ ác liệt, bi thảm và tàn khốc, có thể gắng gượng vượt qua được, vậy thì sư đoàn sáu của đội quân Luân Hồi trong tương lai hoặc sẽ trở thành đội quân Luân Hồi tinh nhuệ nhất, ngược lại nếu gắng gượng không nổi... vậy thì tất cả cũng chấm dứt.

Khe núi cách Argos cũng không xa lắm, dù sao trước lúc đến vị diện này thì cũng đã đề ra kế hoạch, nên lúc đội quân Luân Hồi lên đường để giải cứu cho Argos, hầu hết các công binh đều ở lại bên trong khe núi tiếp tục thiết kế xây dựng công sự phòng ngự, lối vào khe núi này vốn nhỏ hẹp, cộng thêm lợi thế địa hình đồi núi trập trùng, còn có công trình phòng ngự của quân đội hiện đại, lưới sắt, chiến hào địa đạo, súng máy cố định, các loại công sự phòng ngự dầy đặc khắp nơi trong khe núi, tuy được kiến thiết chỉ trong khoảng thời gian ngắn ngủi, nhưng đối với thế giới này mà nói, đây đã là căn cứ phòng ngự đẳng cấp nhất.

Khi đội quân Luân Hồi dẫn theo dân chúng chạy tới khe núi, mây đen hầu như đã chiếm giữ trọn bầu trời, mây đen này quả thật rất không bình thường, dày, đen kịt, hơn nữa trong đám mây đen thỉnh thoảng lại phát ra những tia chớp, nhưng căn bản lại không có bất kì dấu hiệu gì của trời mưa, lúc này e là cả người bình thường cũng có thể cảm nhận được, mây đen kia căn bản không phải tầng mây gì, mà lại giống lời nguyền oán khí hơn, người thường nhìn thấy đều có thể khiếp sợ mất mật, tận trong đáy lòng sinh ra cảm giác sợ hãi.

Giống như là bản năng sinh tồn, hầu như tất cả mọi người đều hiểu một chút về điều kì lạ này, đó chính là thế giới này sắp bị hủy diệt, trong cảm giác mơ hồ, khó giải thích được này, đa phần dân chúng bản xứ cũng bắt đầu cầu nguyện, hay khóc lóc, hay kêu gào chửi bới, hoặc là tìm đến cái chết, ngược lại cũng có một số ít dân chúng phấn chấn, tìm được các binh sĩ của đội quân Luân Hồi, kỳ vọng gia nhập vào chiến đấu phòng thủ...

So với những dân chúng này, tư tưởng và tố chất của các quý tộc và binh sĩ rõ ràng tốt hơn nhiều, hầu như bọn họ đều có gia quyến theo cùng, dưới sự hướng dẫn của các binh lính trong đội quân Luân Hồi, gia quyến của bọn họ đã rút về đến chỗ trú ẩn an toàn trong khe núi. Vào thời điểm này những quý tộc và binh sĩ này đã thể hiện ra những phẩm chất tuyệt vời, hoàn toàn hợp tác với đội quân Luân Hồi, tuân theo mệnh lệnh của trung úy và các sĩ quan cấp trên của đội quân Luân Hồi, cũng gia nhập vào hàng phòng ngự chiến đấu phòng thủ.

Trên thực tế, trong thế giới này, những người sở hữu đấu khí này thường có tố chất bản thân gấp mười lần thậm chí còn gấp nhiều hơn những người bình thường, nhóm chỉ huy cấp cao trong đội quân Luân Hồi đã sớm bị cảm phục, ngay cả khi những người này chỉ sử dụng vũ khí lạnh, bọn họ cũng có thể một mình chiến đấu với bọn quái vật ma thú kia, bọn chúng hoàn toàn giống như phiên bản người máy mang dáng dấp con người yếu ớt, có bọn họ tham gia chiến đấu, kiềm hãm bọn quái vật kia, binh sĩ của đội quân Luân Hồi sẽ an toàn hơn nhiều.

Vì vậy sau khi Balton Fettah bàn bạc thương lượng với lãnh đạo quan sát viên các nước, lập tức tạm thời giao phó những binh sĩ quý tộc này cho đội quân Luân Hồi với thân phận là những binh sĩ ngoài biên chế, cũng để cho bọn họ gia nhập vào trong hàng ngũ phòng ngự và tác chiến trong khe núi, đến lúc này, binh sĩ chính thống của đội quân Luân Hồi, quý tộc và binh sĩ Argos, cộng thêm dân chúng tự nguyện tham gia trợ chiến, toàn bộ nhân lực hàng phòng ngự tác chiến đã đạt đến bốn ngàn người.

Cùng lúc với việc sơ bộ tuyển chọn, bố trí nhân thủ cho hàng phòng ngự tác chiến xong, người ở trạm quan sát cao trên đỉnh khe núi truyền tin tức đến...

Ở vùng đồng bằng, những bầy đàn quái vật đầu tiên đã tụ tập đông đúc dày đặc bắt đầu xuất hiện, hình dạng của bọn chúng giống như những con quỷ nhỏ, theo quan sát được thì bọn chúng cao chừng chưa tới một mét, thoáng nhìn thì thấy có vẻ yếu ớt, nhưng số lượng...

Ít nhất trên năm trăm ngàn con!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.