Dịch giả: Phan Ngọc
Đến ngày thứ ba, toàn bộ vật tư bên trong Bán Vị Diện của Sở Hạo đã được vận chuyển ra ngoài. Trong số đó có cả hai chiếc xe chuyên dụng, một chiếc được sử dụng làm trung tâm xử lý tin tức, cái còn lại được dùng làm trung tâm chỉ huy. Ngoài ra, các quân nhân cũng đều được võ trang đầy đủ cả, các quân tư trang thì đều đóng gói cẩn thận mang theo bên người hết. Còn có vài chục kĩ sư lâu năm thì sử dụng các vật tư linh kiện cơ bản lắp ráp ra tầm vài chục phương tiện vận chuyển cỡ nhỏ, cùng các loại khí cụ, máy phát điện...
Trên thực tế, vốn từ đầu thì Sở Hạo cũng đã hoàn toàn bất đồng ý kiến với Trương Hằng về thế giới này. Tại nơi đây không hề cấm sử dụng súng ống. Mà nói như thế cũng không chính xác lắm. Đúng hơn là, tại thế giới này chẳng hề cấm cái gì cả, ma pháp cũng được, khoa học công nghệ cao cũng được, súng ống đạn dược cũng được, thậm chí cả tên lửa mini đối đất cũng được cả. Thực sự thì cái thế giới này chẳng cấm gì cả, cái gì cũng cho phép.
Hay là vì... không có cách nào để cấm đây?
Bất kể như thế nào, bởi vì không có hạn chế của Chủ Thần nên toàn bộ quân đội luân hồi đều có thể sử dụng vũ khí và chiến thuật sở trường của họ. Cứ như thế, chiến lực của đội quân này không hề bị hạ thấp đi một chút nào, điểm này so với dự tính của Sở Hạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-han-thu-quang/2997533/quyen-13-chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.