Dịch giả: Kavin Tran
Lúc tiến vào, nửa mê nửa tỉnh, khi Sở Hạo hồi phục lại tinh thần, hắn đã nằm ở trên một bờ cát, bãi cát rất ẩm ướt, nước biển chảy ở phía xa, thậm chí hắn còn nhanh mắt nhìn thấy một con cua bò qua.
Sở Hạo đứng lên, dõi mắt nhìn, đây là một bãi cát màu trắng bằng phẳng, trời xanh vạn dặm, ánh nắng tươi sáng, sóng biển tràn vào bờ cát, một khung cảnh bình yên và tĩnh lặng. Thoáng nhìn một chút, giống như đang đi nghỉ tại nơi thắng cảnh vậy, nhưng ở trong mắt Sở Hạo, tình cảnh nơi này lại để cho hắn phải nhíu mày lại.
Cái này có thể coi như là khả năng bị động của thần cách, hắn thấy vùng trời ở phía bên kia, giống như bị mặt trời chiếu vào mà đám mây có màu đỏ vậy. Người bình thường nhìn thì thấy rất bình thường, nhưng ở trong mắt hắn, những thứ kia giống như mùi máu tanh vậy, không nói nên lời, cũng không thể nói rõ, giống như một ngọn lửa máu. Nếu thật sử phải dùng từ ngữ để hình dung, như vậy, thứ này chính là... Nghiệp hỏa(1)!
Cái thế giới này tràn đầy nghiệp hỏa, đó là tội nghiệt, là nỗi thống khổ, là sự sa đọa của vị diện, văn minh chi lý của vị diện cũng bị thiêu đốt, là máu tươi và nỗi thống khổ được tích lũy lại, tích lũy từ sự nguyền rủa của những người sống bị hiến tế. Đó là thứ mà Sở Hạo đã nhìn thấy trong quá trình hấp thu thần cách!
Mặc dù những người bình thường ở cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-han-thu-quang/2997527/quyen-13-chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.