Dịch giả: Phan Ngọc
Lúc mọi người an toàn trở về trụ sở, thời gian áng chừng là tầm hơn 6h sáng, trời còn hơi tối, ngay khi tất cả vào phòng, lập tức liền hỏi thăm Beatrice là Sở Hạo có trở về được không.
Nhưng thật đáng tiếc, không có bất kỳ người nào ngoài bọn họ trở về cả, mà.. lúc trước Sở Hạo cũng không theo bọn họ về.
Tất cả đều lâm vào trầm mặc, suy tư, thời gian cứ thế mà trôi qua dần dần, tâm tình mọi người thì ngày càng lo lắng, thậm chí đến cả kẻ tham ăn như Niệm Tịch Không cũng không ăn nổi nữa, chỉ là.. ăn được có một vài cái bánh mì, lạp xường hun khói, thịt nướng, hoa quả, đồ hộp các loại....
Thời gian cứ thế trôi dần đến 8h, ánh sáng bên ngoài đã len lỏi vào gian phòng, đám người biến dị kia thì không thể nào xuất hiện được dưới ánh mặt trời như này rồi, Trương Hằng rốt cuộc không nhịn được, đứng dậy nói: "Chúng ta cứ tiếp tục chờ đợi như vậy cũng không phải là cách hay, hiện giờ trời đã sáng, hay là chúng ta ra bên ngoài tìm hắn đi được không, mọi người thấy ý kiến đó như thế nào?"
So với sự xúc động của Trương Hằng, Niệm Tịch Không vẫn cứ thản nhiên ăn, Tom thì cũng như Trương Hằng tùy thời bộc phát, Auchi ngược lại rất là tỉnh táo, hắn nói: "Đi vào trong đó tìm ấy hả? Ngươi có biết là lúc ấy đội trưởng Sở Hạo đem bọn chúng đến đâu không? New York lớn đến như vậy, xung quanh sở nghiên cứu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-han-thu-quang/2997372/quyen-11-chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.