Chương trước
Chương sau
Dịch giả: truongtieutuyet

- Ta cần một nghìn năm trăm người lùn có đấu khí, những người trung thành nhất, dũng cảm nhất, và... không sợ hy sinh!

Sở Hạo đứng trên một tảng đá lớn, trước mặt hắn là tất cả binh sĩ trong quân đội của người lùn dòng dõi Durin. Trừ một bộ phận đã chết trong quá trình chiến đấu với quân Orc lúc trước, hiện tại quân đội của người lùn có tổng cộng năm nghìn một trăm người, trong đó có ba nghìn bảy trăm người lĩnh ngộ đấu khí.

Những người lùn này đều đứng yên không nhúc nhích, yên lặng lắng nghe, một lúc sau Sở Hạo mới hài lòng gật đầu rồi nói:

- Ta sẽ xuất phát vào sáng sớm ngày mai, trước đó những người nào nguyện ý đồng hành với ta hãy đến báo danh cho các ủy viên chính trị.

Nói xong, Sở Hạo liền bước xuống, sau đó đi về hướng lều chỉ huy.

Những người lùn dòng dõi Durin đã ra khỏi khu vực nửa đầm lầy, tiến vào đến một khu vực đồi núi nhỏ. Sau khi lướt qua nơi này sẽ gặp dãy núi nằm trên vương quốc của Goblin, mà nơi đó chính là mục tiêu của Sở Hạo.

Trên thực tế, trước khi tiến hành chọn lựa binh sĩ, Sở Hạo đã đưa ra thông báo về chuyện cứu viện Thorin cho tất cả người lùn biết, hơn nữa cũng đã giải thích một cách cặn kẽ.

Kỳ thực trong lòng những người lùn dòng dõi Durin đã sớm có khúc mắc về vấn đề này, trước mắt hình thái chính trị của bọn họ đã không còn là chế độ phong kiến do quý tộc nắm quyền. Cho dù bọn họ vẫn tôn kính và trung thành đối với Thorin, nhưng chuyện này cũng không đồng nghĩa với việc bọn họ đồng ý để Thorin làm lãnh tụ của mình. Chuyện này đã không liên quan gì đến vấn đề trung thành, thực tế tất cả người lùn dòng dõi Durin đều sợ hãi, sợ một khi Thorin lên nắm quyền sẽ khiến cho chế độ phong kiến một lần nữa được thiết lập, bọn họ sợ mình bị kết tội phản nghịch. Quay về Lonely Mountain là một chuyện, nhưng mà cứu viện Thorin thì lại là một chuyện khác.

Tuy rằng những chuyện này chỉ có thể làm chứ không thể nói ra, nhưng mà trong nội tâm mỗi người đều tự hiểu, mà dưới tâm tình như vậy, hiển nhiên là không có bao nhiêu người lùn nguyện ý đi theo Sở Hạo cứu viện Thorin. Vì thế Sở Hạo không thể không nghĩ biện pháp để giải thích hành động của mình, đồng thời cũng để giải quyết thắc mắc trong lòng những người lùn.

Do đó cuối cùng hắn quyết định rao giảng cho những người lùn về tính hợp pháp của quyền thừa kế đất đai, cùng với các quy định hạn chế vương quyền, kết hợp hai chế độ nắm quyền lại với nhau, sinh ra một hình thái chính trị mới vô cùng quỷ dị, chủ nghĩa xã hội quân chủ lập hiến...

Được rồi, đây quả thật chỉ nghe qua cũng đã thấy rất quỷ dị, nhưng mà xác thực là vẫn hợp lý. Ít nhất Thorin cũng không giống các quý tộc khác, hắn không có hứng thú với kim loại quý hiếm, không có ham mê cực đoan với chuyện tích lũy tài sản, mong muốn của hắn là lấy được vinh quang và khôi phục lại huy hoàng cho dòng dõi Durin. Nếu như nhận thấy tác dụng của chủ nghĩa xã hội đối với sự phục hưng dòng dõi Durin, nhất định hắn sẽ tán thành đồng thời trở thành người thiết lập hiến pháp cho hệ thống chính trị mới.

Hơn nữa muốn hợp pháp hóa chuyện kế thừa Lonely Mountain, không bị dòng dõi người lùn khác bới móc, cùng với ngăn chặn không cho người Elf và nhân loại có lý do để nhúng tay vào, như vậy cứu Thorin về đúng là lựa chọn tốt nhất. Cho nên đến sáng hôm sau, gần ba nghìn người lùn có đấu khí đã báo danh, tự nguyện tham gia vào hành trình vinh quang, đi cứu viện anh hùng vĩ đại của dòng dõi Durin, Thorin Oakenshield, đây quả thực là một cuộc chiến đấu mạo hiểm giống như trong thần thoại!

Từ trong ba nghìn người lùn này, Sở Hạo cẩn thận lựa chọn ra một nghìn năm trăm người có đấu khí mạnh nhất, có kỹ xảo chiến đấu mạnh nhất, ý chí chiến đấu mạnh nhất. Sau đó giao cho mỗi người hai con ngựa, mang theo bọn họ đi một mạch về phía dãy núi nằm trên vương quốc của Goblin.

Trước khi xuất phát, Sở Hạo cũng giao cho mỗi người lùn một khối lập phương nhỏ xinh, đồng thời nói cho bọn họ biết cách sử dụng. Một khi được kích hoạt, sau năm giây khối lập phương này sẽ phát nổ vô cùng kịch liệt, uy lực nổ tung ít nhất đủ để khiến cho bản thân bọn họ tan xương nát thịt, bất kể thần thông nào cũng không cứu được. Sử dụng khối lập phương này đồng nghĩa với tử vong, nhưng mà cũng sẽ kéo theo tất cả quân địch bên cạnh chết chung, đây là vũ khí chỉ sử dụng trong trường hợp cuối cùng, nếu chưa chuẩn bị tâm lý, như vậy tuyệt đối không được kích hoạt, mà một khi đã quyết định sử dụng, như vậy cũng nên sẵn sàng đón nhận cái chết.

Lời này khiến cho những người lùn đi theo đều có chút sững sờ, bất quá trước khi quyết định báo danh mỗi người đều đã suy nghĩ về những nguy hiểm có thể gặp phải, do vậy bọn họ đều vui vẻ nhận lấy những chiếc hộp vuông be bé này. Đương nhiên, sau khi để vào trong bọc nhất định là phải tuyệt đối cẩn thận rồi, bộ dạng của những người lùn này quả thực là còn cẩn thận hơn cả đang đùa với lửa.

- Ngươi phát cho bọn hắn cái gì vậy? Thoạt nhìn có chút giống như là lựu đạn...

Trương Hằng hỏi Sở Hạo với vẻ vô cùng hiếu kỳ.

- Thuốc nổ C4, uy lực so với lựu đạn còn lớn hơn nhiều.

Sở Hạo cũng không hề giấu giếm, trực tiếp trả lời một câu như vậy.

- C... C4!?

Những thành viên của Bắc Băng Châu Đội đều trợn mắt lên, Tom càng là nói lắp bắp:

- Ngươi... ngươi phân phát nhiều thuốc nổ như vậy làm gì? Khối lượng lớn như vậy... nếu như đồng loạt phát nổ không phải là ngay cả chúng ta cũng sẽ xong đời sao?

Sở Hạo cười cười, không có trả lời vấn đề này, chỉ vừa nhìn về dãy núi cực lớn đã mơ hồ xuất hiện ở phía xa vừa nói:

- Ta không biết thực lực của Thiên Thần đội đạt đến mức nào, không biết bọn họ có chiến lực cùng cấp độ với đội trưởng của Đại Tây Châu đội hay không. Nếu có, như vậy trước mặt bọn họ ưu thế về số lượng đã không còn bất kỳ ý nghĩa gì đáng nói, có điều ta nghĩ Chủ thần đã để chúng ta đoàn chiến với Thiên Thần đội tại thế giới The Hobbit này, đoán chừng cũng có hàm ý bên trong. Vương quốc của Goblin, đó là một chiến trường không cách nào bỏ qua số lượng, ít nhất dưới tình huống có đầy đủ thuốc nổ uy lực cao chính là như thế...

- Yên tâm đi, chúng ta sẽ không bị nổ chết, trừ phi mọi chuyện chuyển biến theo tình huống xấu nhất, trên thực tế, có thể nói lượng thuốc nổ này là lá chắn của chúng ta, chỉ cần Thiên Thần đội có chút lý trí, như vậy đây sẽ chính là hy vọng để cho chúng ta có thể sống sót...

- Cho dù là Thiên Thần đội đi nữa, cũng tới cảm nhận thử chiến thuật đạn hạt nhân của ta đi...

Cùng lúc đó, trong khu vực nửa đầm lầy, một sinh vật toàn thân màu xanh lá nửa trong suốt đang lăn lộn, cố gắng di chuyển về hướng vương quốc của Goblin. Không chỉ vậy, sinh vật nhìn giống như thạch trái cây này còn phát ra âm thanh rất kỳ quái, nếu như có phiên dịch sẽ biết được ý nghĩa:

- Chờ ta, chờ ta đã!... Rốt cuộc cũng đến ngày này, cuối cùng tiểu đội luân hồi đã xuất hiện! Ta chờ ngày này đã không biết bao nhiêu năm rồi, biến thành slime màu sắc như **** này không biết bao nhiêu thế kỷ, cuối cùng cũng sắp được giải thoát!... Đừng có hoàn thành nhiệm vụ nhanh như vậy a, chờ ta với, ta nhất định phải trở về Chủ thần không gian!!!

Đương nhiên, bất cứ sinh vật nào xung quanh cũng chỉ nghe thấy một tràng ọt ọt, ọt ọt... không có chút ý nghĩa nào đáng nói. Hơn nữa cho dù nhìn thế nào, sinh vật màu xanh lá có thể bất chợt duỗi ra một loạt xúc tu này cũng giống như quái vật hoặc là sinh vật bóng tối, do đó càng không có ai cố gắng nghe xem nó nói gì.

Cũng trong lúc đó, tại một dãy núi cách vương quốc của Goblin không xa, một số người khổng lồ bằng đá cao mấy trăm cả nghìn mét đang huy động những nắm đấm như ngọn núi nhỏ, không ngừng công kích lẫn nhau, từng khối đá lớn như những căn nhà cũng liên tục được ném đi. Không có bất kỳ sinh vật nào có thể sinh tồn được trong phạm vi chiến trường này... không, có vẻ như có ngoại lệ.

Dưới chân những người khổng lồ bằng đá này, một thanh niên đầu trọc đang bước đi, không hề để ý đến vô số mảnh vụn đất đá đang rơi xuống như mưa, cứ như vậy từng bước một đi về phía trước, nơi hắn đi qua, bất kể là đất hay đá đều dễ dàng nứt ra, sau đó tạo nên các dấu vết giống như hoa sen.

Nhắc tới cũng kỳ quái, thanh niên đầu trọc này rõ ràng cứ thế đi thẳng về phía trước, mặc kệ có đất đá rơi xuống hay không, tốc độ không nhanh cũng không chậm, nhưng mà những khối đất đá khổng lồ kia lại không hề đập trúng hắn cho dù chỉ một lần. Giống như mỗi một khối đất đá đều có mắt vậy, tự động tránh né hắn, đương nhiên, những người khổng lồ bằng đá kia căn bản không phát hiện ra hắn, do đó không bao lâu sau hắn đã thuận lợi thông qua được khu vực nguy hiểm này.

Thanh niên đầu trọc đứng trên một đỉnh núi cao nhìn về phía trước, khẽ nhíu mày rồi thấp giọng nói:

- Thời gian đã không còn nhiều, nhất định phải đuổi đến trước khi “hắn” lấy được Chiếc nhẫn tối cao, nếu không thiện duyên sẽ không thể kết, Phật giáo của ta sẽ phải gánh chịu nhân quả càng lớn... Không thể nói trước rồi, có lẽ nên sử dụng thần thông để đề cao tốc độ, chỉ là không biết thân thể này có thể chịu đựng được bao lâu...

Khi nói đến đây, thanh niên đầu trọc liền thở dài, chỉ thấy hắn bỗng nhiên bước chân ra khỏi đỉnh núi, vốn nên trực tiếp rơi xuống, rõ ràng cứ thế đạp lên không khí mà đi, mỗi một bước đều đi được cả nghìn mét, sau chốc lát đã đi tới một đỉnh núi khác...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.