Chương trước
Chương sau
Dịch giả: truongtieutuyet

Đội ngũ của Sở Hạo thẳng tiến từ vùng Shire phía Tây đến Lonely Mountain ở phía Đông, dọc đường sẽ phải đi ngang qua một số thành phố và thị trấn của nhân loại, càng đến gần tiếp điểm với Blue Mountains, số lượng người lùn trong những thành thị này càng gia tăng. Chính vì thế, mấy người Sở Hạo cũng dần cảm nhận được rõ ràng tình cảnh của người lùn, đặc biệt là tình cảnh của những người lùn xuất thân từ vương quốc lớn mạnh nhất Middle Earth một thời, Erebor – The Lonely Mountain.

Trong tiểu thuyết The Hobbit, tác giả Tolkien hầu như chỉ mô tả hành trình phiêu lưu kỳ thú của người Hobbit Bilbo Baggins, trong sách gần như không hề nhắc gì đến hoàn cảnh sinh sống của người lùn, phải đến khi tự mình bước vào thế giới The Hobbit, mấy người Sở Hạo mới có được cái nhìn thực sự về những gì đang diễn ra. Tại đây, đã không đơn thuần là một câu chuyện thần tiên cổ tích nữa rồi, tại đây, là một thế giới tồn tại rất nhiều những mặt tối, tồn tại sự sống và cái chết...

Tình cảnh sinh hoạt của người lùn được thể hiện trước mắt các thành viên Bắc Băng Châu đội một cách rất rõ ràng, bọn họ chủ yếu sống trong những căn nhà tranh vách đất tại biên giới thành thị, ăn mặc hầu như đều là áo quần bằng vải thô, thậm chí là áo quần cũ nát, trên người toàn là tro tàn cùng dơ bẩn, hơn nữa, phần lớn bọn họ đều vô cùng gầy yếu. Người lùn vốn là chủng tộc mặc dù chiều cao khiêm tốn nhưng cơ thể thì lại cường tráng dị thường, thế nhưng những người lùn mà các thành viên Bắc Băng Châu đội gặp trên đường đi gần như chẳng có ai giống với hình tượng này, bọn họ vừa thấp lại vừa gầy, trông đã không còn giống như là người lùn nữa rồi, so ra thì có vẻ giống Goblin nhiều hơn, hoặc tệ hại hơn là giống Gnome nhỏ bé yếu ớt...

Cuối cùng Sở Hạo cũng đã hiểu, vì sao vương tử Thorin Oakenshield uy vọng lên tiếng hiệu triệu dân chúng, rốt cuộc chỉ có mười hai mười ba người tham gia. Nguyên nhân rất đơn giản, hơn mười người này chính là thành phần có tố chất tốt nhất rồi, chính vì bọn họ có tố chất tốt, cho nên trên cơ bản nhìn vẫn chưa đến nỗi nào, bất kể là về trang bị hay thân thể, ít nhất bọn họ vẫn còn là người lùn chân chính, vẫn còn tinh lực và tiền tài để tiến hành phiêu lưu mạo hiểm. So với bọn họ, đại đa số người lùn khác đều nằm trong tình cảnh khổ sở không thể diễn tả, ăn hết bữa nay không có bữa mai, vũ khí và áo giáp của bọn họ đã sớm đem bán lấy tiền, thân thể do đói khát thường xuyên, không có đầy đủ dưỡng chất, làm việc nặng một chút là thở dốc cả buổi. Mộng tưởng của những người lùn này đã sớm bị sự khổ cực che lấp, nếu như nhất định phải có một từ để hình dung, có thể nói bọn họ đều đã sớm trở thành xác không hồn...

Bị Hỏa Long Smaug xua đuổi khỏi quê hương, những người lùn của Erebor gần như chẳng còn cách nào khác ngoài gia nhập vào xã hội của nhân loại. Bọn họ đã không còn quốc gia, không còn quân đội, không còn đất đai tiền bạc, thứ duy nhất bọn họ có chính là sức lao động, nhưng mà sức lao động có khi rất đáng tiền, có khi lại không đáng giá một xu... Nhân loại có tốt có xấu, có người hiền lành lương thiện, cũng có rất nhiều gian thương vô sỉ, cuộc sống của người lùn trong xã hội nhân loại không cần phải nói cũng có thể tưởng tượng được. Hơn nữa, không phải tất cả người lùn đều là thợ thủ công đều là chiến sĩ, những người lùn bình thường, những người không có năng lực hữu dụng, vô số đã chết trong cảnh bệnh tật và đói khát...

Ngoại trừ những cảnh tượng này, Sở Hạo còn chứng kiến một loại hiện tượng khác, đó chính là tinh thần của những người lùn này cũng bắt đầu suy sụp rồi, nhìn thấy ai trên mặt bọn họ cũng mang theo nét sợ sệt. Giống như một người nghèo rớt mồng tơi tại thế giới thực tế nhìn thấy đại gia lái xe thể thao vậy, sau lưng có thể lén lút khinh thường chửi thầm vài câu, nhưng khi thật sự mặt đối mặt trông thấy lẫn nhau, tuyệt đối sẽ nhìn sang chỗ khác, hơn nữa trong thâm tâm cũng xuất hiện cảm giác tự ti, mà trạng thái này chính là biểu hiện của những người lùn Sở Hạo gặp qua. Bọn họ đã không còn là người lùn nữa rồi, khi thế hệ người lùn sinh ra tại Erebor đều đã chết già, những người lùn sinh ra trong thời đại mới sẽ hoàn toàn lãng quên quá khứ vinh quang của tổ tiên, bọn họ sẽ chỉ còn là những kẻ lưu lạc, hoặc là thực sự trở thành chủng loài nô lệ, hoặc là trực tiếp biến mất.

Càng lúc Sở Hạo càng hiểu rõ nguyên nhân dẫn đến tính khí lỗ mãng và cố chấp của Thorin, trong phim cũng như trong tiểu thuyết, hình tượng của hắn chính là vô cùng cố chấp, căm thù người Elf, nôn nóng muốn trở lại Lonely Mountain, vội vã muốn đoạt lại vương quốc của mình, đã gấp gáp đến mức không muốn chờ đợi thêm bất kỳ giây phút nào. Nguyên nhân của những biểu hiện này chính là như thế, hắn đã sớm nhìn thấy viễn cảnh tương lai của nhân dân, thấy được sự hoàn toàn diệt vong của Erebor, hắn đã không thể chờ đợi thêm được nữa rồi, nếu như đợi đến lúc hắn trở nên già yếu, như vậy ai sẽ là người có thể đứng lên phục quốc đây? Không có, đã không còn ai, hành trình lần này đã là cơ hội cuối cùng của Thorin, gánh vác tương lai của toàn bộ đất nước và nhân dân, hắn đã sớm chuẩn bị tinh thần hi sinh tất cả...

Đáng giá không? Gánh nặng lớn như vậy, thật sự đáng giá không...

Không biết vì cái gì, trong lòng Sở Hạo xuất hiện một cảm giác kỳ lạ, không phải là thông cảm, cũng không phải là đáng thương, Thorin là một anh hùng, đối với hắn mà nói thông cảm và đáng thương là một loại vũ nhục, cảm giác này giống như tình cảm giữa những người đồng cảnh ngộ, giữa những người cùng mang trọng trách trên vai...

- Chúng ta có thể ghé ngang qua Blue Mountains được không?

Mọi người vừa rời khỏi một thị trấn nhỏ của nhân loại, tiếp theo sẽ là một cửa khẩu tiếp giáp với Blue Mountains, tiếp đó sẽ đến bình nguyên, sau đó sẽ lại là rừng rậm, mà ở trong khu rừng đó, chính là nơi diễn ra cốt truyện của The Hobbit, cũng tức là nơi đội ngũ của Thorin bị lũ khổng lồ Troll đánh cắp ngựa, mà ngay lúc này, Sở Hạo lại bỗng dưng đưa ra đề nghị như vậy với Thorin.

Thorin và Gandalf đều ngạc nhiên mất một lúc, trong lúc nhất thời cả hai người đều không biết nên trả lời như thế nào mới đúng, bởi vì ghé ngang qua Blue Mountains cũng không phải tiện đường, thậm chí còn có thể nói là đi đường vòng, Thorin vốn định trực tiếp từ chối, có điều do thân phận pháp sư của Sở Hạo nên hắn vẫn dò hỏi:

- Đến Blue Mountains sẽ khiến cho hành trình của chúng ta bị kéo dài thêm từ hai đến ba ngày, nếu như không có chuyện quan trọng, ta không có ý định ghé ngang qua Blue Mountains.

- Dĩ nhiên là có chuyện quan trọng...

Sở Hạo trầm mặc một lát rồi mới lên tiếng:

- Chúng ta có nhiều vũ khí, nhưng nhiệm vụ của chúng ta cũng sẽ cần rất nhiều vũ khí, mà ngài, người thừa kế của vương quốc Erebor vĩ đại, Thorin Oakenshield, con của Thrain, cháu trai của Thror, hãy tin tưởng ta, tin tưởng lời tiên đoán của một pháp sư. Nếu ngài muốn giành lại vương quốc đã bị cướp đoạt, giành lại tương lai tươi sáng cho nhân dân, như vậy, đến Blue Moutains là tuyệt đối cần thiết.

Điểm sáng duy nhất trong thời điểm hiện tại của người lùn chính là Blue Mountains, sau khi Erebor bị Hỏa Long Smaug chiếm lĩnh, vô số người lùn bị ép phải từ bỏ quê hương, trong tình cảnh trôi dạt chân trời góc bể, bọn họ tìm ra Blue Mountains, đây là một tập hợp nhiều ngọn núi, không thích hợp cho chuyện trồng trọt cũng như cư trú, hoàn cảnh hoàn toàn khác biệt so với Lonely Mountain. Mặc dù vậy, Blue Mountains có lượng tài nguyên khoáng sản tương đối phong phú, lại không có người Elf hay nhân loại cư trú, cũng không thuộc về bất cứ quốc gia nào, có thể nói đây chính là nơi dừng chân thích hợp nhất cho những người lùn đang lang thang nay đây mai đó của Erebor rồi. Dựa vào khoáng sản tại đó, bọn họ có thể chế tạo vũ khí, áo giáp, cùng với các chế phẩm khác, dùng để trao đổi lấy đồ ăn vải vóc, đổi lấy các loại sản phẩm sinh hoạt thường ngày, chính vì Blue Mountains ngày càng hưng thịnh mới khiến cho dòng dõi người lùn có thể kéo dài đến nay.

Thorin vẫn trầm mặc như cũ, không cự tuyệt nhưng cũng không đồng ý. Theo đạo lý mà nói, nếu như lời tiên đoán của pháp sư đã đề cập đến chuyện phải tới Blue Mountains, ảnh hưởng của việc thay đổi lộ trình cũng không quá lớn, cùng lắm là kéo dài thêm mấy ngày đường mà thôi, lẽ ra Thorin chẳng có lý do gì để phải do dự lâu như vậy, điều này càng làm cho Sở Hạo thêm khẳng định suy đoán trong nội tâm...

Người lùn lớn tuổi nhất lên tiếng phá vỡ bầu không khí im lặng:

- Có lẽ chúng ta không nên để cho những người lùn tại Blue Mountains nắm được thông tin về hành trình của mình. Hành trình mạo hiểm lần này nên được giữ bí mật hết sức có thể, dù sao đi nữa kho tàng bị chôn giấu tại Erebor cũng quá lớn, nhân loại, người Elf, thậm chí ngay cả những người lùn tại Blue Mountains cũng đều khó có thể cưỡng lại ma lực thu hút của khối lượng vàng bạc châu báu khổng lồ...

Sở Hạo suy ngẫm một chút, sau đó tiếp tục nói:

- Thật sự chỉ vẻn vẹn là như vậy sao? Thật sự chỉ vì muốn giữ bí mật, cho nên chúng ta không nên đi ngang qua Blue Mountains sao? Hẳn là có nguyên nhân khác, chẳng lẽ...

Thorin đột nhiên lên tiếng cắt đứt lời Sở Hạo, hắn nhìn thật sâu vào mắt Sở Hạo, sau đó mới nói với những người lùn còn lại:

- Sở Hạo nói không sai, nếu như chỉ đơn giản là muốn giữ bí mật, không cần phải tránh đi ngang qua Blue Mountains. Tại đó, chúng ta có thể tạm thời nghỉ ngơi giúp chiến lực khôi phục lại trạng thái tốt nhất, cũng có thể mài giũa vũ khí càng thêm sắc bén, tu bổ khiên giáp càng thêm kiên cố, mang theo càng nhiều đồ ăn và rượu ngon, đi thôi, chúng ta... không cần phải sợ Blue Mountains!

Vậy sao? Sợ hãi...

Sở Hạo âm thầm buông tiếng thở dài trong nội tâm.

Dọc đường đi đến Blue Mountains, những người lùn vốn mồm năm miệng mười lúc này lại vô cùng trầm mặc, thậm chí có thể dùng hai chữ nặng nề để hình dung, mà dường như Gandalf cũng biết chuyện gì đó nên cũng chỉ yên lặng không nói gì.

Các thành viên Bắc Băng Châu đội cùng với người Hobbit Bilbo Baggins đều không hiểu chuyện gì đang xảy ra, tại sao lại phải đi ngang qua Blue Mountains, vì sao Thorin và những người lùn khác lại không muốn đến Blue Mountains, những chuyện này bọn họ đều không rõ. Bilbo Baggins thì còn đỡ, tuy rất tò mò nhưng mà hắn chưa có quen thân với người lùn, do vậy cũng không dám đánh liều dò hỏi vấn đề nhạy cảm này, chỉ đành ngậm miệng cố nuốt cho trôi sự hiếu kỳ. Duy chỉ có các thành viên của Bắc Băng Châu đội là không nén nổi sự tò mò, mà dĩ nhiên là bọn họ không có khả năng đi hỏi trực tiếp người lùn rồi, vì thế cho nên ba người Trương Hằng, Tom, Auchi đều liên tục tìm cơ hội hỏi ý kiến Sở Hạo, hy vọng nhận được câu trả lời rõ ràng.

Sở Hạo thở dài, ra lệnh cho Auchi sử dụng tâm linh tỏa liên kết nối ý thức các thành viên Bắc Băng Châu đội lại sau đó mới lên tiếng:

- Có lẽ lúc trước các ngươi đều đã thấy tình cảnh của người lùn trong những thành thị chúng ta đi ngang qua. Quan sát cẩn thận một chút, có thể thấy hầu như tất cả bọn họ đều gầy yếu và già cả. Đương nhiên, gầy yếu có thể dùng ăn không đủ no, mặc không đủ ấm, ngủ không ngon để giải thích, nhưng mà tuổi tác thì lại là một vấn đề phức tạp khác.

- Lúc trước Hỏa Long Smaug xâm chiếm Erebor, những người lùn tại đó buộc phải từ bỏ nhà cửa đất đai để chạy trốn, nhưng mà cho dù vội vã đến mức nào, nếu như ban đầu là người có tiền, khi chạy trốn cũng nhất định sẽ có vàng bạc trang sức đeo trên người, khi gia nhập vào thành thị của nhân loại sẽ có thể dùng vàng bạc mang theo thu mua đất đai vườn tược. Vì thế, tình cảnh khốn khó của những người lùn chúng ta gặp trên đường đi là chuyện rất kỳ lạ, trong khi Blue Mountains thì đang ngày càng trở nên phồn vinh, ngoài ra hành trình phục quốc của Thorin cũng chỉ có duy nhất mười hai người lùn đi theo hỗ trợ. Tổng hợp những điểm bất thường này lại mà nói, không phải tình huống đã rất rõ ràng rồi sao?

- Chính quyền bất kỳ quốc gia nào, ngoại lệ duy nhất là người Elf, vì sao người Elf lại là ngoại lệ? Bởi vì bọn họ không bị lão hóa theo thời gian, mãi mãi trẻ trung cả về thể xác và linh hồn. Điều này đại biểu cho cái gì? Đại biểu cho mặc dù có phân chia giai cấp, vậy thì giai cấp càng cao cũng chỉ là càng tiếp cận với vinh quang chứ không phải quyền quý chân chính. Trên thực tế, có thể thấy việc này rất rõ từ những tình tiết trong phim, tại quốc gia của người Elf, cho dù chỉ là dân chúng bình thường cũng đều ăn mặc xiêm y đẹp đẽ quý giá, thường xuyên hưởng thụ các loại hình nghệ thuật tao nhã. Bởi vậy lúc trước ta mới nói người Elf cơ bản có thể xem như quý tộc tự nhiên của thế giới này, nguyên nhân chính là do cuộc sống vĩnh hằng của bọn họ.

- Ngoại trừ người Elf ra, tất cả các chủng tộc còn lại, chỉ cần có chính quyền, đều sẽ phân chia giai cấp thành quốc vương, quý tộc, bình dân, kẻ giàu, người nghèo. Đây là một loại phân chia gần như không thể tránh khỏi, trừ phi tài sản quốc gia đã lớn đến mức có thể để cho toàn thể nhân dân cùng hưởng phúc lợi. Mà ban đầu, Erebor vốn chính là một vương quốc như vậy, với tư cách là quốc gia lớn mạnh nhất đại lục Middle Earth trong nửa sau của kỷ thứ ba, lượng vàng bạc và kim loại quý hiếm vô cùng khổng lồ của đế chế vĩ đại này khiến cho kể cả dân chúng bình thường cũng có thể sinh sống vô cùng thoải mái.

- Nhưng mà một khi đã mất đi Erebor, như vậy người lùn vốn không có cuộc sống vĩnh hằng như người Elf lập tức bị giai cấp hóa một cách rõ rệt, ví dụ đơn giản nhất chính là, những người lùn bình thường đang ngày càng nghèo khó mà chúng ta thấy, trong khi Blue Mountains thì, ha ha ha... Nơi đó đoán chừng đã bị các quý tộc của Erebor trước kia chiếm giữ rồi, bọn họ chiếm cứ phần lớn đất đai và mỏ khoáng sản, sau đó liên hợp với phần lớn thợ rèn và thợ thủ công. Từ đó bọn họ có thể sống một cuộc sống bình ổn, không rơi vào cảnh ngộ cùng cực như những người lùn bình dân xen lẫn trong thành thị của nhân loại. Mà đã có cuộc sống ổn định yên ấm như thế, tại sao bọn họ còn phải mạo hiểm chiến đấu với Hỏa Long đây? Nếu như thất bại, e là ngay cả tính mạng cũng sẽ chẳng còn, bọn họ đều không phải là kẻ ngu ngốc, do vậy, chỉ có mười hai người lùn đi theo Thorin, hơn nữa nguyên nhân Thorin không muốn quay về Blue Mountains...

- Bởi vì, tham lam và sợ chết không phải là biểu hiện của người nắm giữ lợi ích lớn sao?

Sở Hạo nở nụ cười lạnh, hắn tiếp tục:

- Thorin có huyết thống của Durin, cho nên hắn vốn có thể xưng vương tại Blue Mountains, tuy những người lùn quý tộc đều ủng hộ hắn, nhưng mà thực tế thì chẳng qua chỉ là tỏ vẻ ngoài miệng, nếu không, tại sao lại chỉ có mười hai người lùn nghe theo lệnh hiệu triệu của Thorin? Hắn có nghĩa vụ đối với nhân dân... Nhưng mà ta thì không có cái nghĩa vụ này! Nghĩa vụ của ta là dẫn dắt các ngươi hoàn thành nhiệm vụ, nếu như có khả năng thì có thể giúp đỡ Thorin. Địch nhân chúng ta muốn đối kháng quá cường đại, chúng ta cần phải có binh sĩ, một lượng binh sĩ rất lớn, vì thế cho nên...

- Các ngươi cứ chờ xem, ta sẽ khiến cho cái thế giới này có biến hóa long trời lở đất!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.