Sau khi ăn cơm xong bát đũa tự động dọn dẹp, Vân Nhàn vui vẻ rời đi. Lúc đi ngang qua cửa hàng cô tiện thể mua hai bộ đồ cất vào kho vật phẩm tùy thân để tắm rửa thay đổi.
Cô có thể trực tiếp bước vào phòng 601 mà không cần chìa khóa, giống như Hổ Nữu đã từng nói. Vào phòng, Vân Nhàn bắt đầu đánh giá xung quanh. Phòng rộng khoảng mười mét vuông, có giường, có bàn làm việc, cũng có bếp và nhà vệ sinh.
"Thì ra không phải chung cư hai phòng ngủ một phòng khách, mà là chung cư độc thân." Vân Nhàn hơi hơi thất vọng, nhưng rất nhanh cảm giác mệt mỏi dội lên khiến cô không bận tâm đến chuyện gì khác nữa.
Tắm nước ấm, thay quần áo sạch, sau đó lờ đờ ngã xuống giường, Vân Nhàn rất nhanh đã chìm vào giấc mộng.
- -----------------------------------------
Hôm sau mặt trời lên cao Vân Nhàn mới chậm rãi tỉnh lại.
Rửa mặt chải đầu xong, cô đi đến tiệm cơm hôm qua ăn sáng.
Ánh sáng trắng chớp lên, bữa sáng nóng hổi dọn sẵn, Vân Nhàn vừa cầm đũa lên đã thấy có người ngồi xuống cạnh mình, rất tự nhiên gắp miếng sủi cảo tôm đưa vào trong miệng.
"Anh làm gì vậy?" Vân Nhàn không còn gì để nói.
Người đó xụ mặt, hợp tình hợp lý nói: "Cô đoạt boss, tôi mới ăn của cô có một cái sủi cảo tôm thì có sao đâu?"
Người đó chính là Tô Thần.
Vân Nhàn thở dài, người không muốn gặp nhất lại gặp lại ngay ngày hôm sau, hết sức sốt ruột.
"Boss rơi đồ tốt gì thế?" Tô Thần vừa gắp sủi cảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-han-thap-phong/232256/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.