"Có thể có chút tin tưởng giữa người với người không hả?" Tô Thần nói thầm.
"Cái đó... Tôi có thể đi chưa?" Thất Nguyệt cẩn thận dò hỏi.
"Không mua được thẻ bọn họ có bỏ qua cho anh không?" Tô Thần tò mò.
Thất Nguyệt tỏ ra đau khổ, hàm hồ nói: "Không sao, tôi sẽ xem tình huống mà làm." Đắc tội công hội lớn chính là tai họa ngầm, nhưng còn đỡ hơn mất mạng nhỏ ngay bây giờ.
Tô Thần trầm tư như đang cân nhắc gì đó.
Đúng lúc này lại có người thò tới dò hỏi: "Có thẻ miễn chiến không?"
Thất Nguyệt dùng ánh mắt nhìn liệt sĩ anh dũng xông lên chịu chết nhìn anh ta.
Vân Nhàn muốn lật bàn. Vì không ngừng có người thò tới hỏi han nên chỉ một bữa sáng thôi mà cô ăn suốt nửa tiếng rồi còn chưa xong nữa.
Chắc do oán niệm của Vân Nhàn quá sâu sắc nên người mới tới tự nhiên run lập cập, theo bản năng hỏi: "Sao thế?" Có khách tới cửa không phải chuyện tốt sao? Vì sao sắc mặt đối phương lại kém như vậy?
"Mấy hôm nữa thẻ miễn chiến sẽ được bán đấu giá." Tô Thần nói ra một câu kinh người: "Chỉ đổi quyển trục bí cảnh và trang bị Tinh Thiên, ai ra giá cao người đó được!"
Thất Nguyệt chơi đơn nên nghe tới quyển trục bí cảnh, trang bị Tinh Thiên thì không hiểu gì hết, trong mắt là một mảnh mê mang. Nhưng người mới tới thật ra cũng đến từ một công hội lớn, anh ta hiểu rõ yêu cầu của đối phương nên nở nụ cười so với khóc còn khó coi hơn: "Chỉ có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-han-thap-phong/1014866/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.