Chương trước
Chương sau
"Tòa tháp thứ hai tổ hợp hỏa thủy, rớt máu liên tục năm giây thì sao?" Tô Thần thử thương lượng.
"Nhưng mà không có hỏa tinh thạch." Vân Nhàn nhắc nhở.
Tô Thần cau mày, ý thức được một vấn đề: "Thuộc tính hỏa và phong thực dụng nhất, nhưng tinh thạch lại rơi ngẫu nhiên. Nói cách khác tuy trong lòng người chơi biết cách phối hợp nào tốt nhất nhưng trên tay không có đủ thuộc tính, buộc phải thỏa hiệp chọn cách phối hợp kém hơn."
"Vấn đề anh nói tôi đã nghĩ đến lâu rồi, nhưng nói mấy cái này cũng không giúp gì được cho tình huống trước mắt. Có thể chờ thông quan phó bản rồi lại suy ngẫm những chuyện khác được không?" Vân Nhàn mặt không biểu cảm nói.
Tô Thần bất đắc dĩ trả lời: "Nghe cô, tòa tháp thứ hai lắp tổ hợp thủy phong."
Vân Nhàn khảm tinh thạch xong trong tay chỉ còn lại có một viên hỏa một viên lôi, đau lòng gần chết, lập tức đổi ý, nghiến răng nghiến lợi quyết tâm: "Phó bản chỉ được phép thành công, không được phép thất bại!"
Tô Thần: "..."
Anh sờ sờ mũi, không dám nói gì. Đi thẳng đến dưới chân tòa tháp bắn tên thứ nhất, chuẩn bị sẵn sàng, báo với hệ thống bắt đầu trò chơi. Chốc lát sau hai mươi con sói hoang xuất hiện.
"Nếu toàn bộ phó bản đều là sói hoang thì tốt." Vân Nhàn vừa nói vừa vung pháp trượng, tranh thủ tấn công.
Tô Thần không nói chuyện, tập trung toàn bộ lực chú ý chờ bầy sói đến gần. Bầy sói lao như bay đến, Tô Thần hít sâu một hơi, túm chặt đầu con đi đằng trước, quăng nó ra ngoài như quăng bao cát. Vân Nhàn nhanh trí, thả nham quái ra hình thành trạng thái giáp công trước là Tô Thần sau là nham quái. Nham quái là vật triệu hồi, không có sự sợ hãi, cố gắng hết sức gom bầy sói lại một chỗ.
Tháp bắn tên đột nhiên bắn ra một trận mưa tên, trút lên đầu toàn bộ hai mươi con sói!
"Hiệu quả tốt chứ hả?" Vân Nhàn đắc ý cười rộ lên.
"Cũng tạm." Tô Thần miệng không thừa nhận nhưng lại tranh thủ thời cơ thả thêm vài cái Thánh Giới.
"Tôi có buff may mắn! Để tôi đánh chết quái!" Vân Nhàn vừa hô lớn vừa thả Mưa Đá.
Nghe thế, động tác của Tô Thần rõ ràng hơi khựng lại một chút, ngây ngẩn cả người. Vân Nhàn nắm lấy cơ hội nhanh chóng dọn dẹp sạch sẽ. Bầy sói nhanh chóng bị diệt sạch, Vân Nhàn thuận tay uống một bình lam dược rồi mới bắt đầu xem xét thu hoạch.
Đúng lúc này Tô Thần đưa ra lời phản đối: "Tôi cảm thấy phương thức chiến đấu hiện tại của chúng ta rất có vấn đề."
"Vấn đề ở đâu?" Vân Nhàn buồn bực.
"Khó chịu, không thuận tay, trong lòng bứt rứt." Tô Thần nói liên tiếp mấy lý do. Tuy anh nói có vẻ hàm súc nhưng không biết vì sao Vân Nhàn vừa nghe đã hiểu. Thứ này vì không được giết quái nên khó chịu chứ gì?!
"Vì lợi ích tối đa của cả đội, anh phải cố gắng khống chế bản thân mình." Vân Nhàn dùng lời nói thấm thía khuyên nhủ, nhưng khóe miệng đang nhướng lên lại tiết lộ tâm trạng thật của cô: "Phải lấy đại cục làm trọng."
Tô Thần bắt đầu tự vấn bản thân, rốt cuộc vì sao anh lại muốn tìm một đồng đội như thế này? Chẳng lẽ vì để rèn luyện bản thân đạt được tâm thái bình thản, nghị lực kiên cường hay sao?
Anh vừa định nói gì nữa, Vân Nhàn lại xoay người, nghiêm túc hẳn: "Đợt thứ hai đến."
Tô Thần vô cùng hoài nghi thứ này đang mượn cơ hội nói chuyện khác!! Nhưng đúng là có đàn dơi bay đến thật, anh chỉ có thể im miệng tập trung chiến đấu. Tính toán một chút, Vân Nhàn móc ra từ kho vật phẩm tùy thân một ống khói báo động, ném lên trời chỗ mà đàn dơi nhất định phải bay qua.
"Khói báo động: Ngăn cản tầm mắt của mục tiêu, khiến mục tiêu giảm 50% tốc độ di chuyển, duy trì ba giây."
Chờ đám dơi tụ lại cùng một chỗ, Vân Nhàn sử dụng mưa đá, một loạt dơi lập tức hóa thành ánh sáng trắng biến mất. Sau khi ống khói báo động đầu tiên hết tác dụng, Vân Nhàn lập tức lấy ra ống thứ hai thong dong ném tới. Cứ liên tục lặp lại khói báo động, tụ quái, mưa đá, chỉ sau ba lần bầy dơi đã chết sạch.
Vân Nhàn cảm thán: "Buff may mắn dùng tốt thật, vật phẩm nhiều, tùy tiện dùng đạo cụ, không thấy đau lòng không nỡ chút nào."
Tô Thần đen mặt đánh gãy cảm xúc của cô: "Muốn bị đánh à? Chưa hỏi qua tôi đã dùng mất quyển trục kĩ năng rồi, tôi còn chưa tính sổ với cô đâu."
"Bình tĩnh, kiềm chế." Vân Nhàn nhắc nhở: "Hiện tại phó bản đang ở hình thức tấn công lẫn nhau, trên tay tôi tạm thời không có thẻ miễn chiến đâu, nếu hai chúng ta đánh nhau thì coi như bỏ phó bản này đó."
Tô Thần hít sâu một hơi, liên tục nói với bản thân phải lấy đại cục làm trọng.
Vân Nhàn và Tô Thần đã trải qua rất nhiều trận chiến, dù là kĩ năng, thuộc tính hay quyển trục đều đã vượt xa hồi trước nên hiện tại hai người có vẻ hết sức nhẹ nhàng.
Đợt quái thứ ba là hai mươi con sói tinh anh. Vân Nhàn không nén được cười ra tiếng: "Xem ra độ khó thật sự không cao."
Tô Thần lạnh mặt cảnh báo: "Đừng có cắm loạn flag."
Vân Nhàn nhún nhún vai, ngoan ngoãn ngậm miệng. Tuy quái tinh anh máu cao hơn quái bình thường, nhưng hai người chỉ tốn chút công sức đã thuận lợi dọn xong. Tô Thần còn vì dùng Thánh Giới nhiều quá mà dọn xong anh vẫn ở trạng thái đầy máu.
Đợt quái thứ tư lại là hai mươi con dơi tinh anh. Đến lúc này ngay cả Tô Thần cũng bắt đầu thả lỏng cảnh giác, cho rằng sắp thông quan đến nơi rồi. Ai ngờ đợt thứ năm xuất hiện một người sói. Hắn bước đi bằng hai chân như con người, trên ngực trái có hoa văn sói bạc, bàn tay là móng vuốt sói lớn, cả người đầy lông xù xù.
Vân Nhàn kinh ngạc ngây người: "Đây là thứ gì vậy?"
Tô Thần cau mày, đau khổ suy ngẫm: "Đây là boss? Không đúng! Không phải hệ thống nói có tất cả 100 quái thú sao? Chẳng lẽ 20 con cuối cùng đều là boss cả?"
Đúng lúc này hệ thống lên tiếng nhắc nhở: "Người sói Ellon là sản phẩm sau khi 20 quái tinh anh dung hợp lại."
"Sản phẩm sau khi 20 quái tinh anh dung hợp?" Vân Nhàn bực mình: "Thế thì khác với boss chỗ nào chứ?"
"Thử xem là biết." Tô Thần dũng cảm bước lên chắn đường đi của Ellon, anh vừa định tấn công đã thấy hai mắt hoa lên, Ellon biến mất. Giây tiếp theo anh cảm thấy bụng đau nhức, anh muốn tránh đi nhưng động tác của Ellon quá nhanh. Hắn vung móng vuốt xẹt ngang cổ Tô Thần, kết quả "Ầm" một tiếng, Ellon đánh trúng khiên chắn.
Tô Thần nắm lấy cơ hội, lăn một vòng trốn vào khu vực an toàn. Chờ sau khi chắc chắn mình không sao anh mới không thể tin nổi gầm nhẹ: "Không phải độ khó trung cấp sao? Con quái này làm thế nào còn hung mãnh hơn cả boss nữa vậy!?"
Lúc này máu của anh chỉ còn lại 60%, nhưng anh mới tiếp xúc với Ellon bao lâu? Còn chưa đến mười giây nữa! Tô Thần lần đầu tiên phát hiện ra Thủ của mình không cao như anh tưởng.
Sắc mặt Vân Nhàn cũng nghiêm trọng: "Tùy tiện cào một cái mà đánh vỡ được khiên chắn, con quái này không đơn giản."
Có chút đáng ăn mừng là khi không còn ai chắn đường, Ellon cũng chỉ chậm rì rì bước tới. Tô Thần vô cùng nghi ngờ nếu Ellon chạy như bay về điểm cuối thì phó bản này có thể kết thúc chỉ trong vòng mười giây.
"Nhất định nó có nhược điểm nào đó." Anh lẩm bẩm.
Vân Nhàn chống cằm trầm tư: "Sát thương lớn, tốc độ cao, vậy còn thủ máu thì sao?"
Nói xong cô thử bổ một đợt sấm sét qua. Ellon không né tránh mà vẫn nghiêm túc bước về phía trước, lượng máu giảm xuống khiến người ta nhìn mà tuyệt vọng.
"Thế này còn đánh kiểu quái gì nữa?" Vân Nhàn phát điên.
Ellon vẫn không nhanh không chậm bước về phía trước, đi dưới mưa tên mà tự tại cứ như đang dạo bước dưới cơn mưa lá phong.
Tô Thần trầm tư hồi lâu, bỗng nhiên anh nắm giá chữ thập, bắn ra một quả đạn ánh sáng. Đạn đánh trúng vai Ellon, thanh máu của nó gần như không thay đổi. Tô Thần không bỏ cuộc, anh dùng đạn tấn công liên tiếp ba lần, nhưng ảnh hưởng đến Ellon có thể coi như bằng không.
Nhưng Vân Nhàn đã nhìn ra: "Anh muốn nhắm vào hoa văn sói bạc trên ngực trái nó à?"
"Không phải rất kì lạ sao? Rõ ràng phó bản có độ khó trung cấp, bốn ải đầu đều không khó lắm, ải cuối cùng lại khó đến mức gần như không ai có thể thông quan." Tô Thần bình tĩnh nói: "Nói một câu không khách khí, dù cho có mười người chơi cùng trình độ với tôi và cô tổ đội cũng không nhất định đánh thắng được Ellon."
"Chuyện này quá kì lạ, nên anh cho rằng trên người hắn có chỗ đặc biệt." Vân Nhàn tiếp lời: "Hoa văn sói bạc kia rất bắt mắt nên anh mới muốn thử tấn công?"
"Không sai." Tô Thần gật đầu: "Nếu sau khi tấn công mà vẫn không hiệu quả thì đổi sang đánh mấy vị trí như khớp xương xem sao. Dù sao tôi cũng tuyệt đối không ngồi im chờ chết."
"Được." Vân Nhàn dứt khoát đồng ý, nghiêm túc nhắm vào hoa văn sói bạc trên ngực trái Ellon.
Tô Thần chú trọng huấn luyện cận chiến nên không thành thạo việc tấn công viễn chiến lắm, nhưng Vân Nhàn thì khác, cô tập trung chuyên môn vào viễn chiến, chỉ thiếu một khóa cuối cùng là hoàn thành chương trình học trung cấp rồi. Cô vừa bắn ra ba quả đạn băng đã có một quả đánh trúng hoa văn. Ngay giây phút đạn băng chạm vào hoa văn, Ellon chợt dừng bước, vẻ mặt đau đớn thống khổ như bị tra tấn, đồng thời lượng máu giảm cực mạnh.
"Tấn công vào hoa văn sói bạc có tác dụng!" Vân Nhàn cực kì vui mừng, tiếp tục nhắm chuẩn tấn công, hơn nữa tỉ lệ trúng cũng cực cao.
Tô Thần bắn liên tục hai mươi quả đạn ánh sáng vẫn không trúng, sắc mặt xanh mét, muốn quăng luôn giá chữ thập đi cho rồi. Vân Nhàn đặt ba bẫy rập trên đường Ellon đi, đồng thời cô nhắc nhở Tô Thần: "Đến gần hẵng tấn công! Nếu không được thì đeo găng vào rồi áp sát tấn công lên hoa văn!" .
||||| Truyện đề cử: Thần Y Ở Rể |||||
Tô Thần chợt bừng tỉnh, chờ Ellon đạp trúng bẫy rập, anh lập tức chạy đến bên cạnh nó tung quyền đấm vào chỗ có hoa văn. Ellon phát ra tiếng rít gào đau đớn, Tô Thần không dám ở cạnh nó lâu nên anh rút lui ngay lập tức. Chờ Ellon đạp trúng bẫy lần thứ hai anh mới lại tiến lên tập kích bất ngờ.
Sau ba lần, Ellon quỳ gối tại chỗ giống như không động đậy được nữa. Âm thanh máy móc lên tiếng: "Đồ án sói bạc bị đánh trúng lần thứ mười, máu Ellon thấp hơn 50%, dung hợp mất hiệu lực."
Trong nháy mắt người sói cao lớn biến mất, thay vào đó là mười con sói tinh anh chỉ còn một chút máu. Tô Thần cực kì vui mừng, biết bước khó khăn nhất đã qua, chỉ cần đơn giản đánh hết chỗ quái còn lại là xong, vì thế anh lại bước lên chắn quái một lần nữa. Vân Nhàn thêm khiên chắn cho Tô Thần, lại thả thêm nham quái sau lưng bầy sói, xả hết MP như không mất tiền khiến bầy sói nối nhau ngã xuống. Trước khi MP cạn tới đáy, cuối cùng Vân Nhàn cũng nghe thấy hệ thống thông báo: "Chúc mừng người chơi số 520, người chơi số 521 thông quan phó bản bí cảnh, nhận được áo giáp Tinh Thiên."
Cùng lúc đó Tô Thần vừa mừng vừa sợ nói: "Tôi nhận được ủng Tinh Thiên!"
Vân Nhàn dứt khoát ném luôn áo giáp cho anh: "Trang bị của chiến sĩ tôi không dùng được, đưa anh là vừa đẹp."
Tô Thần vui rạo rực thay đồ.
Âm thanh máy móc tiếp tục nói: "Phó bản bí cảnh rơi ngẫu nhiên trang phục Tinh Thiên, mặc ba món trở lên sẽ kích hoạt hiệu quả của bộ trang phục."
"Chúc mừng người chơi nhận được hai điểm thuộc tính tự do và 200 điểm tích phân. Mời người chơi rời khỏi phó bản trong vòng mười lăm phút, hết giờ sẽ tự động truyền tống rời đi."
"Vậy mà còn có cả điểm thuộc tính!" Vân Nhàn kinh ngạc, cô còn tưởng rằng sau phó bản thứ ba sẽ không còn cơ hội nào kiếm điểm thuộc tính nữa.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.