Tô Thần đi đến cạnh Người Mù, trực tiếp dùng nắm đấm thăm hỏi. Người Mù rất nhanh đã bị ép tiến vào trạng thái giam cầm lần thứ ba.
"Tên này quá vướng víu." Tô Thần oán giận với Vân Nhàn.
Vân Nhàn kéo kéo khóe miệng, chậm rãi lên tiếng: "Thật ra lúc vừa vào phó bản, tôi có một suy đoán cần kiểm chứng..."
Người Mù lúc này đã khôi phục lại trấn định, nghe thế cười nhạo: "Cút đi! Lão tử đã hoàn thành nhiệm vụ chính rồi, ai rảnh ở lại đây chơi? Hệ thống, truyền tống!"
Nhưng ánh sáng trắng bình thường không xuất hiện. Người Mù lập tức hoảng loạn vì nghe âm thanh máy móc thông báo: "Thương thế của người chơi quá nặng, hiện tại không thể truyền tống."
"Xem ra ở trạng thái giam cầm không thể truyền tống nha." Đợi một lúc mà không thấy Người Mù biến mất, Vân Nhàn cười đầy thâm ý.
"Bây giờ không đi được, vậy có thể vĩnh viễn cũng không đi được." Tô Thần cười cười ý vị sâu xa.
Trong lòng Người Mù lập tức dâng lên một dự cảm xấu.
- -----------------------------------
Ở chỗ xa xa, Hổ Nữu run lên bần bật, ánh mắt nhìn Mục Sư với Phụ Trợ như đang nhìn hung khí biết đi.
Trùng hợp ngay lúc này âm thanh máy móc thông báo: "Ải tinh anh kết thúc, chúc mừng người chơi thủ tháp thành công. Mỗi người chơi được thưởng hai điểm thuộc tính tự do, xin hãy tiếp tục cố lên! Mười lăm phút sau ải boss sẽ đến."
Hổ Nữu như trút được gánh nặng, gấp gáp nói: "Chúng ta đi thôi?"
Hùng Ca liếm đôi môi khô khốc, ánh mắt toát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-han-thap-phong/1014823/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.