Bước chân rời đi của Ngưu Khố Ngân chợt dừng lại.
Tạ Ký giật mình mở mắt ra, đối diện với ánh mắt của Giang Tễ Sơ.
Một phần phẫn nộ hai phần cạn lời còn có ba phần ghét bỏ.
Có thể nói là rất phức tạp.
Thì ra Giang Tễ Sơ cũng đã tỉnh từ lâu.
Nhưng bụng kêu cũng không phải là thứ anh có thể kiểm soát được á!
Nồi lẩu ăn buổi tối cũng đã sớm tiêu hóa sương sương rồi, hơn nữa còn hoạt động trí óc, còn mùi vị mê người của cháo bát bảo trên người Ngưu Khố Ngân.
Ai mà không đói!
Nhà ở chỉ có bốn năm chục mét vuông, Ngưu Khố Ngân bước vài bước đã đến trước mặt, cánh tay da bọc xương chụp thẳng vào Tạ Ký.
Tạ Ký xoay người vững vàng từ trên giường rơi xuống đất, Ngưu Khố Ngân đuổi theo sát, tay nắm thành quyền, theo gió đánh úp về phía anh.
Tạ Ký nhanh chóng né tránh, nhưng nắm đấm của Ngưu Khố Ngân không ngừng, đấm xuyên cái tủ gỗ phía sau anh.
Nhân lúc Ngưu Khố Ngân thu tay, anh nhảy lên tàn nhẫn đá vào khớp đầu gối của Ngưu Khố Ngân.
Tạ Ký rõ ràng trình độ thể thuật của mình, một chân này có thể trực tiếp đá gãy xương đùi của người thường, mà Ngưu Khố Ngân chỉ hơi loạng choạng, lần thứ hai xoay người đánh úp về phía anh.
Song, cú đấm thứ ba của Ngưu Khố Ngân vẫn thất bại, Giang Tễ Sơ kịp thời đuổi tới, vỏ trường đao vừa vặn đánh cánh tay Ngưu Khố Nhân chệch đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-han-te-dan/2646087/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.