Mưa phùn dần dần hóa thành mưa bụi li ti, tóc mái Giang Tễ Sơ bị nước mưa làm ướt nhẹp, rủ xuống dán trên trán.
Đầu gối cậu đè vào ngực Ngưu Nhị, hàn quang chợt lóe ngắn ngủi chiếu sáng cặp mắt nhạt màu, bên trong không lẫn bất luận tình cảm gì, so với cái gọi là cửa sổ tâm hồn, ngược lại giống khối tinh thạch quý báu thuần túy lạnh băng.
Ngưu Nhị bị biến cố thình lình xảy đến làm mất hồn một lúc, rõ ràng mình đã trở thành Thọ Nhân, nhưng khi đối diện đôi mắt kia lại không tự chủ được dâng lên vài phần sợ hãi.
Hắn theo bản năng giãy giụa, đầu gối đè trên ngực lại giống ngọn núi không thể lay.
Một khắc trước khi Tạ Ký đến bên cạnh Giang Tễ Sơ, Giang Tễ Sơ cắt mở cổ tay mình.
Máu chảy vào cái miệng há to vì sốc của Ngưu Nhị, lấy phương thức vi phạm nhân thể thông thường lan rộng khắp người.
Tạ Ký: “Cậu làm gì vậy!” Anh muốn ngăn cản Giang Tễ Sơ, lại bị đối phương lạnh giọng ngăn lại.
Cổ tay Giang Tễ Sơ không nghiêng không lệch treo trên miệng Ngưu Nhị, quay đầu đối diện với Tạ Ký.
Trong cuộc đối thoại vừa rồi của hai người, ăn ý mà không nói một thông tin có liên quan đến Thọ Nhân.
Thọ Nhân được nuôi bằng máu, sinh hoạt bình thường không khác người thường, nhưng do ai nuôi, người đó liền có quyền khống chế.
Bọn họ không rõ lúc Ngưu Nhị nhìn thấy bản thảo của Ngưu Khố Ngân và kế hoạch tự sát, Ngưu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-han-te-dan/2646061/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.