Tố chất thân thể của Giang Tễ Sơ tốt hơn so với tưởng tượng của Tạ Ký, buổi sáng ngày kế anh nhìn lại, tấm lưng hơi đơn bạc đã khép lại hơn phân nửa. 
Anh cố ý để Giang Tễ Sơ nghỉ thêm hai ngày, nhưng Giang Tễ Sơ kiên trì, hai người ăn cơm sáng xong liền cùng đến Tế Đàn cuối khu dân nghèo. 
Bước qua bậc thang hắc ngọc thật dài, Tạ Ký lần đầu tiên tự chủ tiến vào trong Tế Đàn. 
Bên trong là sương trắng vô bờ bến, cùng với cầu thang xoắn ốc vô hạn cuối, anh không thầy dạy cũng hiểu mà đi vào tầng treo lơ lửng thứ nhất, đồng thời mở ra cửa ải chính thức của Tế Đàn, trạm kiểm soát thứ nhất. 
Bạch quang qua đi, Tạ Ký phát hiện mình đang ở phòng họp rộng rãi. 
Phòng họp trang hoàng xa hoa, ánh đèn chói rọi, bức tường phía đông treo một màn hình LCD, còn anh ngồi trên ghế xoay da thật, trước người là bàn hội nghị hình chữ nhật, trong tay cầm ly nước dùng một lần đã vơi một nửa. 
Giang Tễ Sơ ngồi phía bên phải anh, ngoại trừ bọn họ, bên cạnh bàn hội nghị còn có tám người, hẳn đều là người vào ải cửa thứ nhất. 
Tạ Ký nhanh chóng lướt qua khuôn mặt mỗi người, nhớ kỹ đặc điểm khuôn mặt bọn họ. 
Giống ải tân thủ, có nam có nữ, tuổi thấp nhất đã thành niên, cao nhất cũng không quá năm mươi. 
Đợi tất cả mọi người đều tỉnh, không khí trong phòng họp tức khắc trở nên phức tạp. 
Bình tĩnh, hoảng sợ, lo 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-han-te-dan/2646055/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.