Tạ Ký một mình đi dạo trên đường cái ở khu bình dân, vừa đi vừa quan sát cảnh vật và con người, nếu để ý kỹ vẫn có không ít điểm khác biệt so với thế giới hiện thực.
Hầu hết mọi người đều phát sầu vì điểm sinh tồn và trạm kiểm soát vĩnh viễn không ngừng, tinh thần của người trên đường không được tốt như trong thế giới hiện thực.
Anh đi thẳng đến quảng trường Tế Đàn, đi qua con đường ngọc thạch dài, rồi vòng qua đài phun nước vẫn còn nhấp nháy đèn, nhìn thấy pho tượng boss đặt ở chính giữa quảng trường như lời Giang Tễ Sơ.
Năm cái bệ chỉ có bốn, hình dạng ngôi sao năm cánh ban đầu đã hóa thành hình thang trước hẹp sau rộng, cả pho tượng lẫn cái bệ cao gần mười mét, bên ngoài quét lớp sơn đen, khó nhìn ra được làm bằng chất liệu gì, nhưng mang cho người ta cảm giác lạnh giá, giống như thể dù cho ánh sáng chiếu vào pho tượng nóng cháy đến đâu cũng sẽ bị nuốt chửng không còn.
Bốn boss đều khoác trường bào đen che kín từ đầu đến chân, đeo mặt nạ đen nhánh, tư thế đứng hơi khác nhau, nhưng không cầm vũ khí không lộ mặt, thậm chí không phân biệt được giới tính, nếu không phải trên bệ có khắc có tên, thật sự không phân rõ ai là ai.
Tạ Ký dạo quanh pho tượng một vòng, lúc đang định đi, bản năng được tôi luyện nhiều năm khiến anh cảm thấy được điều khác thường.
Từ khi đi ngang qua trung tâm mua sắm đã có người đi theo anh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-han-te-dan/2645984/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.