" Tôi cho cậu thời hạn năm năm. Năm năm sau nếu cậu giống như ngày hôm nay không thay đổi, chân thành yêu thương tiểu Chiêu. Tôi chấp nhận cho cậu đến với Tiểu Chiêu. " Tô phụ nắm tay run rẩy. Đã từng trải qua tuổi trẻ, đã từng dông đuổi hoài bão, đã từng yêu và từng hận.
Tô mẫu nắm lấy tay Tô phụ trấn án. Hai người thời còn trẻ bồng bột bị gia đình ngăn cấm. Nhưng từ tình yêu và sự thấu hiểu đã không từ bỏ lẫn nhân, cùng nhau nhẫn được sự chấp thuận từ hai bên gia đình.
Tô mẫu xuất thân con nhà làm nông cơm ngày ba bữa không no. Vì cho Tô mẫu học hành thành tài, Tô mẫu cha mẹ không ngại làm lụng vất vã nuôi nàng và con trai ăn học.
Từ năm nhất đại học bắt đầu, nàng bị thu hút bởi chàng thư sinh tài năng, cá tính của Tô phụ. Nàng khi đó không biết sợ là gì, không ngần ngại chạy đến hỏi thăm người ta.
Tô phụ ngỡ ngàng trước vẻ đẹp tinh nghịch của thuần khiết của Tô mẫu, đem lòng yêu thương nàng. Tô phụ thật lòng yêu mến Tô mẫu, muốn cưới nàng.
Nhưng vì chênh lệch vị thế xã hội, Tô phụ cha mẹ không chấp nhận có một người con dâu xuất thân bần hàn. Tô phụ vì bảo vệ người hẳn yêu, từ bỏ kể thừa gia nghiệp, hai bàn tay trắng ra đi. Nhưng hẳn không mất tất cả, hẳn có Tô mẫu ở bên bầu bạn, thấu hiểu và cùng nhau cố gắng.
Thanh niên nội tâm bất an nhìn Tô phụ. Tô phụ trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-han-sung-ai/3567621/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.