" Ta có thể biết vì sao không?" Ân lão thái thái dùng ánh mắt nàng xưa này nhìn nữ nhi nhìn nam nhân. Nàng nhận ra bản thân đã sai lầm quá lớn. Nó chẳng qua chỉ là một đứa trẻ, là cốt nhục duy nhất của nhi nữ nàng.
Nàng hàng đêm cười khổ, tự hỏi chính mình. Tiểu Tuyền nó còn quá nhỏ, mất đi song thân đối với nó là đả kích quá lớn. Nhưng nàng lại dùng cách thờ ở, chán ghét, căm phẫn trước một đứa trẻ vừa mới mất đi mẫu thân. Nàng quả thực là một tội nhân thiên cổ.
Nàng muốn bù đắp cho đứa trẻ này, muốn nó được hạnh phúc. Nàng xuất phát từ trong trái tim cầu mong những điều đó.
" Có thể ngài sẽ không tin. Nhưng người ta yêu, hắn đã quay trở về. Hạnh phúc của ta, sinh mệnh của ta đã quay trở về. " Ân lão thái thái giật mình. Nàng bắt chặt được sự nhu tình ái mộ vừa mới lướt qua ánh mắt của nam nhân. Người khác có thể nói nam nhân bị điên, nhưng nàng chắc chắn. Lời đứa trẻ nói là sự thật.
" Thật vớ vẩn, hắn đã chết rồi a. " Ân Mộng mỉa mai cười nói. Người đã chết sao có thể sống lại? Trên này này càng không có hoán đổi linh hồn này nọ, nó chỉ tồn tại trong những câu chuyện mà thôi. Hoắc Tinh Tuyền không phải đầu óc có vấn đề rồi chứ? Hắn ảo tưởng người đã chết quay về bên cạnh hắn.
"Im lặng đi." Ân Mộng nghẹn họng, không nói gì thêm. Nàng tôn kính và sợ hãi An lão thái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-han-sung-ai/3567619/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.