"Chúng ta không cần ngươi phải giỏi dang, làm cái gì trọng đại sự tình. Hằng Phỉ, ngươi có Hằng gia chống lưng ngươi cảm thấy rất tự hào sao?! Ngươi đi ra ngoài rêu rao ngươi là thiếu gia Hằng gia ta không nói, nhưng ngươi đi nơi nào gây rối nơi đó. Hằng Phỉ, chúng ta rất bận rộn, không thể lúc nào cũng kè kè ở ngươi bên cạnh. Chuyện nhỏ có thể cho ngươi giải quyết, vậy chuyện lớn thì sao?! Ngươi đắc tội với ngươi không nên đắc tội!! " Một Hằng ca đã đáng sợ, Hằng tỷ cũng đường xa trở về chất vấn. Nghe tin Hằng Phỉ gây chuyện, còn là vị kia ông chủ của
Vĩnh Thịnh. Hằng Vũ khiếp sợ tự mình lái xe trở về nhà. (
"Ngươi làm Vĩnh Thịnh phu nhân bị thương, ngươi còn mắng hắn không biết điều làm hắn xin lỗi ngươi?!? Ngươi biết Vĩnh Thịnh vị kia đã tức giận như thế nào không?! Nếu hắn thật sự gây khó dễ cho Hằng thị, ngươi nghĩ chúng ta có thể cầm cự được bao lâu?!! Mười cái Hằng thị đều không đủ cho ngươi dùng!" Hằng Vũ giận dữ không thể át, dùng hết sức đánh cho Hằng Phỉ một bạt tai. Chuyện này kinh động trên dưới Hằng thị. Phụ thân mẫu thân đang nước ngoài. Nếu không Hằng Phỉ sẽ được nhìn thấy cảnh gia đình đoàn tụ, hưng sư vấn tội hắn.
"... Không phải, ta không biết, ta không cố ý...." Hằng Phỉ Ôm má, khóc lóc thảm thiết. Hắn thật sự không biết người đó là Vĩnh Thịnh chủ nhân và hắn phu nhân. Nếu như biết thân phận bọn họ, hắn có mười lá gan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-han-sung-ai/3567591/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.