"Ngươi, là Hoắc Tinh Tuyền đúng không???" Triều Đình Vãn nhìn thấy được đầu tóc bù lấp ló trong màn hình, lại nhìn qua sắc mặt bình thản lặng yên như nước nam nhân. Càng lúc hắn càng không thể nhận ra được người này.
Ta với ngươi đang nghiêm túc bàn về công việc, ngươi lại ôm lão bà của ngươi ve vãn đánh yêu?! Khốn nạn Hoắc Tinh Tuyền!
" Là ta." Nam nhân lạnh lẽo từ tính giọng nói vang lên, bàn tay chưa từng dừng lại vỗ về lưng của người trong
lòng.
"Người có tình yêu đều sẽ như vậy sao?! " Triều Đình Vãn nhìn như có như không liếc nhìn xuống dưới, ánh mắt đó ôn nhu đến cực điểm. Nhưng khi đối mặt với hắn lại là một con mắt khác. Điển hình cho câu nói có sắc quên hữu loại này.
"A, đúng rồi. Tháng sau mọi người hẹn nhau chúc mừng ngươi. Như thế nào?! " Hoắc Tinh Tuyền có một nhóm bạn, gồm bốn người tất cả, mối quan hệ cực kỳ thân thiết. Từ Tiết Phùng Châu nghe được lão đại hai chân đã khôi phục, nếu không phải không thể tiết lộ cho ngoại giới biết. Bọn họ nhất định sẽ rêu rao đến nhà nam nhân hỏi thăm.
"Được, các ngươi chọn địa điểm đi." Nam nhân nhìn nhìn người trong lòng, lại nói. " Không cần uống rượu, cũng không cần gọi thức ăn có chứa rượu. " Nam nhân nhắc nhở.
"Như thế nào lại không uống rượu....." Triều Đình Vãn bất mãn hô lên, không có rượu thì tính cái gì, nhàm chán nhạt nhẽo. Đón nhận ánh mắt như dao từ ai đó, hắn im
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-han-sung-ai/3567578/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.