" Không cần rời đi. Có được không?... " Hoắc Tinh Tuyền tay bị nóng hổi bàn tay nhỏ nắm lại. Hắn nhìn thanh niên suy yếu nài nỉ theo chút cầu xin, toàn phần ỷ lại nhìn hắn.
Nam nhân đổi khách thành chủ nắm tay thanh niên, gật đầu khẽ trầm giọng nói. " Được, ở lại với ngươi. " Cho dù thanh niên không nói, hắn cũng sẽ không rời khỏi hắn nữa bước. Nhìn thanh niên khó chịu, hắn càng khó chịu hơn.
Một tuần trôi qua, sốt cao cũng khỏi hẳn. Lâm Tử Thanh được đặc xá khai ân khoan khoai thanh sản tâm thần rời bệnh viện trở về biệt thự. Hắn muốn nhanh nhanh xem vườn hoa như thế nào rồi. Mọi người có giúp hắn chăm sóc tốt hay không. Làm hắn lo lắng tốn công, vườn hoa được Hoắc quản gia chăm sóc rất tốt. Hắn cắt ít hoa, cắm trong phòng khách. Cực kỳ vừa ý với thành quả của mình.
Hoắc Tinh Tuyền nghe trợ lý báo cáo, ánh mắt lơ đảng nhìn thang niên tinh thần mười phần nhảy nhót ở dưới sân. Trợ lý theo hắn nhìn lại, không cấm giật mình. Vị này, chắc là phu nhân của ông chủ đi.
Nhưng mà ông chủ không phải không mừng cuộc hôn nhân này sao?! Ánh mắt ôn nhu theo một chút sủng nịch kia khiến trợ lý phải suy ngẫm. Phu nhân thật xinh đẹp, không chỉ là khuôn mặt mà còn cả khí chất, cực kỳ quý khí thanh lãnh. Trợ lý gật đầu, nếu đổi lại là hắn, không thích thật sự mắt có vấn đề. Không phải, là cao cấp trợ lý, ông chủ không có đam mê nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-han-sung-ai/3567552/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.