Sáng ngày hôm sau, một chiếc xe tải loại nhỏ tiến vào Hoắc gia. Nhân viên công tác nhẹ nhàng đặt từng chiếc chậu có chứa hoa xuống. Hoắc quản gia đứng ở bên cạnh chỉ đạo. Hoa số lượng cực nhiều, chất lượng cực hảo, mỗi loại được chọn lựa tỉ mỉ, ướt át mỹ lệ cực kỳ xinh đẹp.
Lâm Tử Thanh đầu đội mũ vành, một tay cầm xẻng một tay cầm quốc tiến về hoa viên. Đi theo cạnh hắn còn có hai người làm. Một mình hắn sợ tốn rất nhiều thời gian, hắn chỉ còn cách tìm Hoắc quản gia cho hắn mượn nhờ hai người giúp việc.
Hoa viên cực kỳ rộng lớn, hắn chỉ dùng khoản sân vườn gần với phòng ngủ chính nhất dùng để trồng hoa. Mà phòng ngủ chính, là thuộc về duy nhất chủ nhân của khu biệt thự này.
Ở kiếp trước, do tính chất công việc bận rộn và luôn trong trạng thái căng thẳng, hằng đêm mất ngủ, âu tư mệt mỏi. Cha và ca ca đã nhiều đêm không thể ngủ ngon giấc, tình trạng sức khỏe như vậy mà cứ dần giảm sút.
Lâm Tử Thanh đã học nhiều ít từ ông ngoại, một vị thầy thuốc Đông y lâu đời. Ông ngoại dùng tất cả những tri thức mà ông biết truyền dạy hết cho hắn. Chỉ trách hắn vô năng, không thể phát dương quang đại Đông y làm cho ông ngoại nỡ mày nỡ mặt.
Đi từ đơn giản đến phức tạp nhất. Hắn đã cải tạo lại hoa viên, dùng các loài hoa có chức năng trấn an tinh thần, bài bố chúng theo một quy luật, từ đó các hương hoa sẽ cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-han-sung-ai/3567548/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.